Sáng ngày mai là tôi đám cưới. Thế mà giờ này, tôi buộc phải rong ruổi
trên đường cao tốc để kịp chuyến giao hàng cuối cùng. Dù gì tôi cũng
không đủ giàu sang và việc cố gắng thêm một chút có thể lo lắng cho cuộc
sống của tôi và Mariah sau này.
Tôi là Dumas. Năm nay tôi 21 tuổi.
Tôi vốn là một đứa trẻ mồ cha. Mẹ tôi cực khổ nuôi tôi và hai người chị
nữa lớn lên trong muôn vàn khó khăn cực nhọc. Tôi chưa hoàn tất chương
trình học trung học thì buộc phải nghỉ vì mẹ tôi qua đời. Ba chị em tôi
phải vất vả làm việc. Đôi khi tôi mơ ước được đổi đời để thoát khỏi cuộc
sống bế tắt như thế này. Năm 19 tuổi, tôi có thử đi làm diễn viên.
Gương mặt và ngoại hình tôi đủ tiêu chuẩn, nhưng rồi, khi đóng vài phim
hạng bét, tôi nhận ra ánh hào quang đó chẳng bao giờ đến được với tôi.
Tôi là một chàng trai của đồng quê và ánh đèn sân khấu không là chỗ của
tôi. Tôi học lái xe tải trong 3 tháng, vay mượn lung tung để tậu được
một chiếc và rồi, kể từ đó tôi rong ruổi trên mọi ngả đường.
Tôi
quen Mariah tại một vùng đồi núi xa xôi. Ở chỗ chính xác nào tôi cũng
không còn nhớ rõ. Nhưng rồi sau đó tôi gặp lại nàng tại chỗ tôi đang
sống. Có cùng tuổi thơ cơ cực nên chúng tôi nhanh chóng yêu nhau và hiểu
nhau. Nàng đưa mẹ nàng đến sống cùng chúng tôi. Hai chúng tôi không
định tổ chức lễ cưới nhưng rồi mẹ nàng sắp qua đời vì lao phổi nặng.
Nguyện vọng cuối cùng của bà là muốn thấy con gái mình mặc chiếc áo
trắng muốt bước vào cổng nhà thờ.
Lễ cưới của chúng tôi được sắp
đặt một cách cập rập khi bác sĩ cho biết bà chẳng còn sống bao lâu.
Mariah không giống bất cứ cô dâu nào khác. Trên khuôn mặt mệt mỏi tiều
tuỵ của nàng, tôi đọc được sự đau đớn khôn cùng. Lúc nhìn nàng khóc khi
mặc bộ áo cưới màu trắng tồi tàn, tôi nhủ thầm trong bụng rằng tôi phải
làm cho nàng hạnh phúc.
Cuối cùng tôi cũng gần về đến nhà. Nhưng
tốt nhất tôi ghé ngang qua bệnh viện trước. Có một vài món đồ tôi mua
được cho ngày cưới với giá rẻ và tôi nghĩ Mariah sẽ hài lòng với chúng.
Cả
hai người chị tôi và một số bạn bè thân thuộc cũng có ở đó. Tôi nhanh
chóng hiểu ra mọi chuyện. Mariah gục đầu vào vai tôi khóc nức nở. Như
vậy là lễ cưới không thể tổ chức vào ngày mai.
Đám tang được tổ
chức khá long trọng. Số tiền chúng tôi định dùng vào việc cưới xin giờ
để an táng cho người thiên cổ. Mariah gục ngã sau buổi tang lễ và nàng
nằm bẹp dí trên giường suốt gần hai tuần liền. Tôi hận mình không có
nhiều tiền để lo lắng cho nàng.
Sai lầm lớn nhất của tôi lúc đó
là không cưới nàng ngay. Khi bình phục, Mariah nói với tôi nàng không
muốn sống nghèo khó như vậy nữa. Nàng muốn thật giàu sang. Nàng nói nàng
muốn, nếu có chết vì bệnh thì cũng là chết vì bệnh không thể chữa được
chứ không phải vì không có đủ tiền để chữa bệnh. Nàng bỏ tôi đi trong
một buổi sáng mùa thu đầy nắng và từng đàn chim trên trời cao bay đi tìm
phương nam ấm áp. Một tháng sau, cô bạn thân của nàng báo cho tôi biết
Mariah làm đám cưới với một ông chủ tiệm ăn giàu có ở thủ đô.
Nỗi
đau trong tim tôi lớn đến nổi tôi không tự chủ được bản thân mình.
Không ít lần, tôi định đâm xe mình xuống vực chết cho rồi. Cuối cùng,
tôi quyết định lập nghiệp ở một vùng khác. Hai người chị tôi đều lập gia
đình và tôi ở lại chỉ là vướng bận cho họ.
Ngày mai là
ngày kỷ niệm hôn lễ lần đầu của tôi và Mariah, nếu chúng tôi cưới nhau
hồi ấy. Tôi chọn chuyến hàng dài nhất để tôi có thể quên đi nỗi đau đớn
vô cùng đó. Từ lúc bỏ nhà đi đến giờ, tôi kiếm được kha khá tiền, nhưng
tôi muốn có nhiều hơn nữa, và một lúc nào đó, tôi sẽ trả thù.
Tôi
dừng ở một quán ăn đêm xa lạ bên vệ đường. Tôi mệt cực kì, lại thêm đói
khát. Tôi muốn một món súp nóng, vài mẫu bánh mì và một vại bia to để
quên sầu.
Quán ăn thật kì lạ. Toàn là đàn ông, không khí cũng
khác thường và tôi cảm thấy hơi ngột ngạt. Khi tôi đẩy cửa bước vào, đầu
tôi đụng ngay cái bảng đèn thấp lè tè. Tôi la lên đau đớn và ngay lập
tức mọi người nhìn tôi. Tôi khá quê và vội lủi đi kiếm một cái bàn trống
thật lẹ. Tuy nhiên, tôi vẫn còn nghe được vài gã đàn ông thì thào bàn
tán về ngoại hình đẹp đẽ của tôi.
Mọi việc càng kì quái hơn, khi
cứ hết người này đến người khác quay lại nhìn tôi. Cặp mắt soi mói của
họ khiến tôi bối rối đến nỗi tôi chực đã đi ra ngoài, nếu anh chàng bồi -
với vẻ mặt thẹn thùng – không kịp bưng đồ ăn đến cho tôi.
Lúc
ngước lên lấy chai tương, tôi đọc được dòng chữ treo trên cái bảng tôi
đụng vào đầu khi nãy. Tôi giật mình. “Nơi dành cho những cuộc gặp gỡ của
Gay”. Thôi chết rồi. Vậy là xung quanh chỗ này toàn là gay. Hèn chi họ
nhìn tôi soi mói đến vậy. Tôi cúi mặt xuống ngấu nghiến ăn thật nhanh
món súp để thoát ra ngoài càng sớm càng tốt.
Lúc đó có một anh
chàng bước vào trong quán. Khá trẻ và đẹp trai, anh ta ngay lập tức được
mọi người chào hỏi chọc ghẹo. Chàng trai bắt mắt đến nỗi tôi cũng phải
nhìn một chút. Tôi nghe có vài người nói: “Đi với anh tối nay nha” và
nghe tiếng cười khanh khách đáp lễ của chàng trai ấy. Anh ta đi về hướng
tôi, ra vẻ không chú ý cho lắm, vượt qua khỏi bàn của tôi khoảng nửa
mét, nhưng rồi, quay trở lại ngay lập tức.
- Xin chào, ở đây hết chỗ rồi, tôi ngồi cùng được không ạ?
Tôi nhìn chàng trai có vẻ ngập ngừng.
- Ồ nếu anh thấy ngại thì thôi vậy.
-
Không sao đâu, tự nhiên đi. Tôi đáp lễ một cách thân thiện. Tôi không
thể làm gì khác. Một cách tự nhiên, con người luôn muốn làm bạn với
những người đẹp đẽ, dù họ có là hạng người thế nào đi nữa.
- Món đó ít thế anh không đủ no đâu. Anh phục vụ ơi, cho chúng tôi hai phần bánh nhân cà rốt.
- Tôi không ăn nữa đâu…
- Đừng ngại mà, tôi khao. Anh lần đầu tiên đến quán này à? Tôi chưa thấy anh bao giờ
-
Ừ. Tôi là Dumas. Tôi làm tài xế xe tải. Tôi có chuyến chở hàng rất dài
và tôi buộc phải nghỉ ngơi tiếp sức. Tôi chọn quán này mà không biết là…
- Phải, quán này dành cho Gay.
- Cậu cũng…
-
Chào anh, xin giúp đỡ – chàng trai đưa tôi một cái danh thiếp. Tôi đọc
được cái tên Mark Adams. Nghề nghiệp anh chàng là “Đáp ứng nhu cầu bức
thiết của bạn, thứ ba và thứ sáu”.
- Vậy là cậu làm…
-
Vâng, tôi đi khách đó. Tôi năm nay 20 tuổi. Làm nghề này được gần 1 năm
nay rồi. Cả vùng này có nhiều người giống tôi lắm. Nhưng có thể nói, tôi
là nổi tiếng nhất – Mark nói có vẻ tự hào. Tôi thấy tởm nhưng không
hiểu sao vẫn thích nói chuyện với cậu ta.
- Với ai cậu cũng đi à?
-
Tất nhiên là không. Tôi đang là người số một của quán ăn này. Mọi người
đến đây là để chọn một bạn tình. Nhưng vào khoảng 12 giờ đêm, các vũ
nam sẽ xuất hiện. Anh có thể chọn một người anh thích. Nhưng nếu muốn
tôi thì khá khó.
- Làm nghề này mà cậu cũng có lựa chọn à?
-
Tôi chỉ đi khách hai ngày trong tuần, thứ ba và thứ sáu. Những ngày
khác miễn bàn. Những người đi với tôi phải có nhiều tiền và phải coi
được một chút.
- Cậu có giá dữ ha!!!
- Tôi không đùa đâu. Nếu anh thấy thích tôi thì anh hãy chọn tôi đêm nay.
Tôi nhìn đồng hồ, Hôm nay là thứ ba.
- Xin lỗi, tôi không có hứng. Tôi không phải gay. Với lại nếu muốn tôi cũng không có nhiều tiền. Tôi nghèo lắm.
-
Có hề gì!!! Chỉ cần anh muốn thôi. Nói thật với anh, tôi lần đầu thấy
người như anh. Vẻ hoang dã, đẹp đẽ pha trộn của anh làm tôi rất thích
thú. Thân hình cường lực của anh cũng làm tôi quan tâm. Anh đẹp lắm, lâu
lắm rồi tôi chưa bao giờ gặp một người đẹp như anh. - rồi Mark nháy mắt
với tôi – ít nhất là tận lần soi gương cuối cùng của tôi.
Tôi phì cười, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại vẻ mặt nghiêm chỉnh của mình.
-
Tôi xứng với anh chứ? Thật lạ là, sau khi trò chuyện với anh, tôi thích
anh lắm. Trước giờ tôi quen với việc người ta khao khát tôi. Chưa bao
giờ có chuyên tôi khao khát làm tình cùng một người khác. Nhưng hôm nay
là ngoại lệ.
- Cám ơn đã xem trọng tôi. Nhưng tôi tính sẽ đi ngay bây giờ.
- Tiếc nhỉ. Tức là anh chê tôi rồi.
-
Tôi không có ý đó đâu. Thiệt ra thì là đàn ông ai cũng muốn thứ một
lần. Nhưng tôi bận lắm. Tôi phải đi kiếm tiền. Với lại tôi còn phải canh
xe tôi. Cậu khá lắm, tôi nói thật, nếu sau này tôi có ý định thử tôi sẽ
tìm cậu. Và tôi phải để dành tiền
- Đừng đùa mà – Mark cười
khanh khách, nhe hàm răng trắng đều ra. Rồi cậu ta nhướng lông mày lên
nhìn tôi là lạ - Anh khó khăn trong cuộc sống lắm à?
- Có gì không?
- À….
Vừa
lúc đó người phục vụ báo Mark có điện thoại. Anh ta lịch sự xin lỗi tôi
rồi đi nói chuyện. Tôi xắn cái bánh cà rốt vừa được mang tới, đưa lên
miệng và thấy nó cũng tuyệt. Một chỗ lạ, một người lạ, không khí cũng lạ
khiến tôi bớt căn thẳng.
Mark trở lại bàn ăn khi tôi đã ăn được
nửa cái bánh. Cậu ta lại cười lần nữa nhưng rồi thôi và cúi mặt xuống
chăm chú ăn bánh của mình. Tôi ăn xong phần của mình thì đứng dậy.
- Xin phép, tôi đi bây giờ. Chào cậu. Cám ơn.
Mark gật đầu chào, đôi mắt màu xanh nhìn tôi đầy nuối tiếc.
Tôi
đi ra đến chỗ để xe và rồi phát hiện vài điểm lạ kì. Hai cái lốp bánh
trước đều bị xẹp lép một cách bất thường. Tôi chỉ đem đồ phòng hờ cho
một bánh. Như vậy là việc định đi suốt đêm nay của tôi coi như phá sản.
Tôi cúi mặt sát hai bánh xe và xem xét kĩ lưỡng. Dường như có ai đó đã
phá xe tôi.
Tôi nhớ đến ánh mắt của Mark. Tôi nhớ đến chuyện,
trong lúc đang gọi điện thoại, Mark có hỏi người phục vụ một thứ gì đó
về tôi vì tôi thấy anh phục vụ nhìn tôi. Bây giờ tôi đã biết Mark hỏi
gì.
Chắc chắn, Mark đã nhờ người trong điện thoại, hoặc anh phục
vụ đi phá xe của tôi. Tôi gần như phát khùng vì bực mình và tức giận.
Cậu ta làm những điều tệ hại với tôi trong một ngày vốn tôi muốn quên đi
nhiều nhất trong năm.
Giữ nét mặt cau có và hầm hầm, tôi bước vào trong quán. Mark vẫn ngồi ở cái bàn đó, có vẻ chờ đợi.
- Có chuyện gì mà sao anh trở lại vậy? Để quên đồ à?
- Cậu biết rõ mà còn hỏi à. –Tôi đập bàn một cái rầm. Mọi người quay đầu lại nhìn chúng tôi.
- Bình tĩnh nào, có chuyện gì thì cũng phải lịch sự chứ - Mark nắm lấy bàn tay phải của tôi - Ngồi xuống đây rồi nói chuyện.
- Đồ biến thái – Tôi gần như hét lên vì bực tức, giật tay mình ra khỏi tay Mark và đấm cho cậu ta một quả ngay vào giữ mặt.
Có
chúa chứng giám, tôi chưa bao giờ đánh một người nào. Chính vì vậy, dù
không cố ý, tôi chắc rằng mình làm Mark đau đớn vô cùng. Một cách nhanh
chóng, gò má Mark sưng vù lên và tôi biết một chút nữa thôi thì nó sẽ
bầm tím lại.
Mark đứng chồm lên ngay lập tức, cậu ta chộp lấy cổ áo tôi, ghì chặc nó và nhìn tôi căm thù.
-
Khốn khiếp. Anh đã biết gì chưa mà đánh tôi hả. Tôi chỉ có khuôn mặt để
đi kiếm tiền. Vậy mà anh làm những chuyện tồi tệ này với tôi à? Tôi làm
gì đến nỗi chúng ta vừa quen nhau mà anh phải đánh tôi hả.
- Cậu
bỏ tay ra. Xe tải của tôi. Có người phá hai bánh xe trước nhằm ngăn
không cho tôi đi khỏi đây đêm nay. Tôi cá người đó chính là cậu.
-
Đồ khùng. Thiếu gì cách giữ anh lại mà phải phá xe anh chứ. Đồ ngốc,
tôi cần gì làm vậy. Anh có giá lắm sao? Anh làm tôi phát tởm. Kiêu căng
hợm hĩnh. Anh tưởng với cái khuôn mặt đẹp trai và thân hình hoàn hảo của
anh, anh có thể khiến tôi chơi anh à. Anh nghĩ việc tôi trò chuyện và
tỏ ý muốn ngủ với anh là anh tuyệt vời lắm à. ĐỒ KHÙNG.
- Không cần HÉT NHƯ VẬY – tôi cũng gào lên khi nghe Mark gào vào mặt tôi. Không phải cậu thì ai làm hả.
- Tôi không có rảnh làm mấy chuyện đó. Anh là cái thá gì mà tôi phải phá xe anh. Tôi phá xe anh để làm gì? Đồ ngu.
Mark
– với khuôn mặt bầm tím hết sức bực tức, ngồi xuống cái bàn và nốc vào
mồm một chai bia mà anh chàng mới kêu sau khi tôi đi khỏi. Tôi cũng ngồi
xuống bên cạnh, và ngay khi Mark buông chai bia xuống bàn, tôi chộp lấy
nó và uống cạn. Mark nhìn tôi, hình như lấm bầm “Vô duyên”. Cậu ta vẫn
còn bực tức chuyện tôi đánh cậu ta khi nãy.
- Nói cho anh biết đi, nếu không phải là em thì ai phá xe anh?
-
Tôi biết người đó là ai. Chờ xem, khoảng chút sau sẽ có một nhóm người
đến chỗ này và bảo là bảo vệ ở đây. Sau đó họ mời anh ra xem xét tình
hình chiếc xe.
- Vậy à? Sao em biết? Thế họ có đủ khả năng tìm ra thủ phạm quậy phá không?
-
Sau khi đưa anh ra tới nơi và xem tình hình chiếc xe, họ sẽ dẫn anh đến
một chỗ gần đây, mà họ giới thiệu là văn phòng để anh làm tường trình.
- Nghe thấy bất thường sao sao đó. Mà sao em rành vậy?
- Khi vào trong văn phòng, họ sẽ khoá trái cửa. Sau đó, anh sẽ có một bữa ra trò.
- Ý em là…
- Hãm hiếp đó. Em nói đến hãm hiếp đó. Anh sẽ bị bọn chúng hãm hiếp. Em…
- Em hù anh à? Những người bảo vệ mà làm chuyện đó sao?
-
Anh không tin cũng được, coi như em vừa kể chuyện phim vậy. Nhưng có
một điều em muốn anh chắc chắn. Em không có phá gì xe anh. Được chưa.
Với lại, anh cần đề phòng. Vùng này không yên ả như bề ngoài của nó đâu.
-
Thật không? Tôi nhìn Mark dò xét. Đến tận bây giờ tôi vẫn tin rằng Mark
chính là người phá xe tôi và cậu ta đang tìm cách lấp liếm.
Và lúc đó, hệt như lời Mark vừa báo, một nhóm 4 người đàn ông, trẻ có, trên 30 cũng có, tiến lại chỗ bàn của tôi.
-
Xin lỗi, tôi muốn nói chuyện riêng với ngưòi bị phá xe khi nãy. Ê gà
mái - người đang nói ám chỉ Mark một cách không thân thiện - để chúng
tôi nói chuyện riêng được chứ?
Mark đứng dậy, hết nhìn tôi rồi
nhìn những người mới vào, một cách kì lạ. Sau đó cậu bước ra ngoài. Chờ
Mark đi xong, một người có vẻ lớn tuổi nhất và xếp sòng ở đó, ngồi xuống
bàn trong khi những người khác vẫn còn đứng.
- Tôi nghe rằng xe
tải của cậu bị phá à? Chúng tôi là đội bảo vệ chỗ này. Tôi mong cậu hợp
tác để chúng tôi tìm ra thủ phạm quấy phá, nhằm bảo vệ an ninh cho tốt.
- Vâng, tôi cũng muốn tìm ra thủ phạm.
- Cậu khám phá ra xe cậu bị phá khi nào?
- Lúc nãy, khoảng 22 giờ 45, sau khi tôi ăn xong. Tôi đi ra ngoài và phát hiện ra hai bánh trước xẹp lép
- Cậu chắc là có người phá chứ không phải do xe hư chứ?
-
Tôi kiểm tra rồi. Xe có dấu đâm ngang. Nếu bị cán đinh gì thì phải bị
từ dưới lên. Lỗ đâm xuyên từ bên này qua bên kia và khá bự.
- Cả hai bánh đều trong tình trạng như vậy à?
- Vâng, cả hai bánh.
- Okay. Tôi nghĩ chúng ta cùng ra hiện trường xem xét đi
Tôi
đứng dậy và lẽo đẽo theo sau bọn họ. Mấy người trong quán nhìn chúng
tôi xếp hàng dài đi ra, có vài tiếng xì xào khó hiểu nhưng tôi tự trấn
an mình mọi việc sẽ tốt.
- Ngay vỏ bánh cũng bị lủng. Đúng là có người phá rối rồi.
- Gần đây có chỗ nào bán các mặt hàng thay thế không?
- Cách đây khoảng 45 Km. Nhưng giờ này thì làm sao còn chỗ nào bán được. Khuya thế này rồi.
- Kẹt quá đi mất. Tôi định đi ngay đêm nay.
- Tôi nghĩ anh nên ở lại đây - một chàng trai, có vẻ nhỏ tuổi nhất, nói với tôi. Có nhiều thứ ở đây lắm và đêm dài sẽ chóng qua.
Một
cậu tóc vàng hích vai cậu bé ấy, ra hiệu cho cậu bé im lặng. Anh chàng
lớn tuổi nhất, sau khi ra vẻ chăm chú xem xét bánh xe, rồi đứng lên nói.
- Tình hình như vậy, tôi nghĩ anh nên làm tường trình. Văn phòng chúng tôi cách quán ăn chừng 150 mét. Chúng ta cùng qua đó đi.
Sự
việc đến tận giờ giống y như những gì Mark đã báo. Tôi không thể không
cảnh giác. Nhưng đến nước này tôi không thể không theo họ. Lúc đi ngang
qua xe mình, tôi thò tay lấy một cây sắt dài vừa phải và nhét vào dưới
lớp áo của mình.
Họ đưa tôi vào một ngôi nhà nhỏ mà tôi đoán có
hai phòng. Phòng ngoài có một cái bàn nhỏ, vài cái ghế. Trên tường treo
một vài tấm bằng khen. Không có máy điều hoà mà chỉ có một cây quạt
trần. phía cuối góc phòng là một cánh cửa dẫn qua phòng khác.
- Mời cậu ngồi, Đây là giấy viết, cậu viết lại tuần tự những điều diễn ra từ khi cậu đến đây đến bây giờ đi.
Tôi
viết được vài chữ thì nghe tiếng khoá cửa. Tôi vừa quay đầu lại thì một
sợi dây thừng cứng và chắc tròng quanh người tôi một cách nhanh chóng.
Sợi dây vòng qua thêm vài vòng nữa, và trước khi tôi kịp định thần, tôi
bị dính chặc vào cái ghế sắt đang ngồi.
- Các anh làm gì vậy?
Vừa nghe tôi hỏi xong, đồng loạt bọn họ cười ré lên thật kinh tởm
-
Cậu trai nào cũng giống cậu trai nào. Ngây thơ và trong trắng. Alan –
gã lớn tuổi nhất chỉ về phía cậu bé mặt non choẹt bé nhất trong đám –
mày còn nhớ chiếc xe đạp gãy sườn của mày không hả? Lúc đó hình như mày
run đến nỗi không thắc mắc gì được hết đúng không?
Cả bọn lại
cùng cười. Thì ra là vậy. Bọn chúng chuyên lừa đảo và hãm hiếp các chàng
trai mới đến đây lần đầu. Thật đáng sợ và tôi thì sắp sửa là người mới
nhất. Tôi thầm trách mình đã không nghe lời Mark. Phải làm một điều gì
đó.
- Ai trong số các anh đã phá xe tôi.
- Thắc mắc làm gì cho mệt nè cậu bé.
- Tôi 22 tuổi rồi không còn bé nữa. Đừng kêu tôi là cậu bé, và, đừng nói với tôi rằng cả 4 người đi phá hai cái bánh xe tôi.
- Là em. Anh chàng tóc vàng khi nãy đáp. Có gì không?
- Cho tôi hỏi thêm đã, các người bắt trói tôi với ý định gì?
Cả
bọn lại cùng cười hô hố. Một người đứng sau lưng tôi nãy giờ - có lẽ là
người trói tôi – choàng hai tay qua ôm lấy vai tôi và nói vào tai tôi:
“Định làm vậy nè”. Nói xong anh ta liếm lỗ tai tôi. Tôi cựa quậy đầu để
thoát khỏi cái miệng kinh dị của anh ta nhưng anh ta lại đẩy môi mình
xuống má tôi và liếm láp nó.
- Khoan đã, ngưng nào, anh làm tôi
nhột. Okay. Được rồi, tôi hiểu rồi, các anh muốn làm tình với tôi chứ
gì? Không đến và nói thẳng với tôi mà cứ làm mấy trò vô bổ này chi cho
mệt.
Cả 4 người nhìn tôi kinh ngạc. Một người trả lời mà giọng vẫn còn ngạc nhiên
- Chúng tôi cứ tưởng cậu là đàn ông chính gốc. Chúng tôi sợ cậu từ chối rồi sẽ đề phòng nên tốt nhất chúng tôi sử dụng cách này.
- Bây giờ thì biết rồi đó. Cởi trói cho tôi. Để tôi trong tình trạng này có bất tiện không chứ.
Bọn họ nhìn tôi, có vẻ không tin. Phải đẩy mạnh hơn nữa.
- Cậu bé tóc vàng, em tên gì? Bao nhiêu tuổi?
- Jimmy, 19 tuổi.
-
Okay. Tôi từng làm tình với hai người rồi. Nhưng với 4 người thì chưa.
Bây giờ tôi sẽ làm với Jimmy trước vì cậu ấy phá xe tôi. Cậu ấy phải đền
bù. Các người khác tính sau nha.
- Em… Như vậy không đúng nguyên tắc. Người nào trong nhóm lớn tuổi nhất sẽ được làm trước.
-
Tôi nói là không. Đây là thân thể của tôi. Tôi có quyền quyết định
người đầu tiên làm tình với tôi. Lại đây nào Jimmy. Mọi người khác ngồi
xuống đi.
Jimmy lại gần và cởi trói cho tôi, những người khác thì ngồi xuống sàn. Alan - cậu bé nhỏ nhất - hỏi:
- Sao không vào giường ở phòng kế bên?
-
Làm đây không được à? Chúng ta bắt đầu thôi Jimmy. Tôi nói giọng vững
tin nhưng trong bụng thì đánh trống. Tôi chưa làm với một người đàn ông
nào và bây giờ, tôi đang tìm cách để thoát ra ngoài. Tôi nghĩ cách hay
nhất là, trong lúc lăn lộn, tôi lại gần phía cửa và chạy ra ngoài. Bọn
chúng không phải là người trong quán ăn mà chỉ là một bọn du thủ du thực
sống quanh quẩn đây thôi. Vào được trong quán ăn tôi sẽ an toàn.
Khi
Jimmy tiến lại gần, đầy vẻ hồi hộp, tôi nắm lấy hai tay cậu ta, cảm
nhận nó run rẩy đến thế nào, và đặt lên eo tôi. Rồi tôi đặt hai tay mình
ra sau cổ Jimmy, kéo đầu cậu ta sát lại. Tôi hôn vào dưới cằm Jimmy.
Lúc này, lưng tôi đang hướng về phía cửa. Khi Jimmy hấp tấp cúi miệng
xuống tìm vị trí của miệng tôi, và đút chiếc lưỡi nóng hổi của cậu bé
vào bên trong, tôi giả bộ rên lên và lùi người về sau cho tới khi dựa
lưng hẳn vào tường. Khoảng cách tôi di chuyển khá xa và cả ba người kia
đồng loạt nhỏm người lên định phản ửng, Nhưng thấy tôi vẫn tiếp tục hôn
Jimmy, bọn họ ngồi xuống.
Tôi lột cái áo của jimmy ra, lật úp cậu
bé vào tường, khom lưng xuống rồi làm động tác mút núm vú của cậu bé.
Jimmy rên lên từng hồi theo nhịp nút của miệng tôi, trong khi tôi thò
một tay ra sau lưng cậu bé và tìm cái then cửa. Mẹ kiếp. Tôi xoay hoài
mà sao nó vẫn không mở ra được.
- Nếu cậu đang cố mở cửa thì chìa khoá đang nằm ở đây.
Tôi
buông Jimmy ra và quay lại. Cả ba người kia đang đứng sau tôi nãy giờ.
Đã gần 12 giờ. Theo lời Mark thì giờ này cậu ấy sắp đón khách. Vậy là
tôi không còn cách nào để thoát rồi.
Phải liều thôi. Tôi rút cây
gậy sắt ra và đánh vào tên cầm đầu. Hắn giơ tay lên đỡ một cách nhanh
chóng, còn Jimmy ở sau lưng tôi thì đạp vào mông tôi một cái làm tôi
chúi nhủi. Tôi lấy lại đà và quật cây gậy vào người tóc nâu bồng bềnh -
kẻ hôn tôi khi nãy. Hắn bị trúng ở vai nhưng cũng kịp đấm một quả vào
ngực tôi. Hai chúng tôi cùng mất đà lùi lại và Alan xông lên cùng Jimmy,
bám vào vai tôi nhằm làm tôi ngã. Bọn chúng dù gì vẫn còn con nít. Tôi
hét lên một tiếng và quật ngã bọn chúng xuống sàn.
Cả bọn nhanh
chóng đứng dậy, tiến sát tôi, bao kín tôi từ bốn phía và dần dần nhích
lại gần. Tôi vung cây sắt ra, tính đánh vào bọn chúng thì nghe một tiếng
hét lớn sau lưng. Cánh cửa nát vụng và Mark, với một cây rìu lớn trong
tay, đứng trong tư thế như một hiệp sĩ.
Thật ra tư thế Mark đang
đứng rất đẹp, nhưng nó không hiệu quả. Tên tóc nâu đứng gần đó nhanh
chân đá văng cái rìu của cu cậu và dồn cu cậu vào giữa vòng tròn, cùng
với tôi. Tôi thì thầm:
- Em đến lâu chưa?
- Lâu lắm rồi. Ngay từ đầu lúc anh mới vào.
- Vậy sao không vào cứu anh sớm?
- Em tưởng anh thích làm với bọn chúng.
- Ngốc ạ. Anh đã bảo là nếu có muốn làm tình với một gã đàn ông, anh sẽ chọn em rồi mà. Em biết võ không?
- Rất tiếc là không.
- Ôi trời, em nhắm lo được đứa nào?
- Em cũng không biết.
-
Đừng lầm bầm nữa – tên cầm đầu hét lên – Hay lắm. Tên duy nhất mà chúng
ta từng để sót và tên chống cự dữ nhất mà chúng ta từng gặp đều ở đây.
Mars, lần đó là lần sỉ nhục nhất của bọn tao. Nói cho tụi bây biết, đã
không dưới 8 đứa bị tụi tao hiếp, và bây giờ, danh sách có thêm tên hay
đứa mày. Mark, mày thoát được một lần rồi nhưng lần này thì không đâu.
Anh em tiến lên.
Jimmy và Alan lao vào Mark. Hai tên còn lại lao
vào tôi. Mark đánh được một cú duy nhất vào mạng sườn của Alan nhưng lại
bị Jimmy tặng một quả vào phía mặt bên kia chưa bị bầm. Tôi cầm cây sắt
hết quơ bên này tới bên kia, ngăn không cho hai tên khốn tiến tới gần
tôi, rồi bất thần quay sang đánh rất mạnh vào gáy Jimmy ở gần đó. Cậu ta
choáng váng và nhân cơ hội đó Mark đá vào bụng Alan. Thằng bé gập người
xuống. Tiếc là tôi không thuận lợi như vậy. Tên cầm đầu nhảy bổ vào
tôi, kẹp hai tay vào nách tôi và khống chế người tôi. Gã còn lại định
thoi cho tôi một quả thì Mark ôm chặc ngang hông gã. Trong lúc đó, Jimmy
và Alan vẫn còn nằm trên sàn. Tên tóc nâu lùi người thật mạnh về sau và
Mark đập nguyên thân hình cân đối của cậu ta vào tấm vách. Mark rú lên
đau đớn và tôi không thể chịu đựng được khi thấy cậu ta bị như vậy. Tôi
ráng hết sức vung tay ra đằng sau và đập mạnh thanh sắt vào người tên
cầm đầu. Hắn hét lên, bỏ tôi ra, sụp xuống đất và ôm đầu rên rỉ. Gã tóc
nâu quơ tay lấy cái ghế sắt khi nãy tôi ngồi và bổ xuống đầu tôi. Tôi né
sang một bên nhưng hắn vẫn tiếp tục. Lần này tôi bị trúng ở vai và tôi
làm rớt thanh sắt. Tôi bị dồn vào tường và chỉ trong giây lát nữa một
cái ghế nặng sẽ ập xuống đầu tôi. Mark thu hết sức đứng dậy, chộp lấy
thanh sắt trên sàn và gõ, chỉ gõ thôi (Tôi đoán cậu bé hết sức rồi) vào
vai hắn. Tên tóc nâu quay lại và đá vào bụng Mark. Cậu bé đổ ập xuống
sàn và tên khốn khiếp đá bồi thêm vào mặt cậu.
Tôi nổi điên lên,
xông vào đánh tên khốn ấy liên tục. Hắn bất ngờ nên buông tay hoàn toàn
chịu trói. Tôi nắm đầu hắn và đập thật mạnh vào tường, chứng kiến hắn
xụi lơ lăn quay xuống sàn. Rất may hắn còn sống nhưng Mark có vẻ không
ổn lắm.
Để bọn chúng nằm ở đó, tôi cõng Mark vào lại quán ăn nhờ
giúp đỡ. Lúc đó, trong quán khá vắng người. Tôi đoán khách khứa đã chọn
được cho mình người vừa ý. Tôi được hướng dẫn đưa Mark đi lên lầu, vượt
qua rất nhiều dãy phòng đầy những âm thanh dục vọng. Cuối cùng chúng tôi
dừng lại ở một căn phòng trống tuốt sau cùng, khá ọp ẹp nhưng đủ sạch
để chăm sóc một cậu trai trẻ vừa bị nhừ đòn.
Tôi nhún khăn vào
nước ấm, vắt ráo rồi lau nhẹ nhàng lên khuôn mặt Mark, trong lúc anh
chàng mở to mắt nhìn tôi. Những khi tôi quét tay qua vùng bị sung tấy,
anh chàng lại trân mình lên, tuy nhiên lại không hề bật ra một tiếng kêu
nào.
- Em còn đau chỗ nào không?
- Ở phần dưới.
- Ở bụng phải không. Anh quên mất em bị đạp vào đó. Và cả ở lưng nữa chứ.
Tôi
cởi áo Mark ra. Hai bầu ngực săn chắc, núm vú đỏ hồng đang co lên một
cách tự nhiên thật đẹp. Trên cái bụng săn chắc và đang hình thành những
múi bụng của Mark, tôi thấy có vết bầm tím rất rộng.
- Chúa ơi, bọn chúng đánh em đến thế này à!
- Anh cũng đây khá gì. Thôi không sao đâu. Em đỡ nhiều rồi. Tốt rồi mà.
Mark ngồi dậy và đặt một tay lên vai tôi. Nhưng rồi cậu bé hốt hoảng.
- Ôi trời, máu. Vai anh chảy máu kìa.
-
Không sao mà. Nhờ Mark nhắc mà tôi mới nhớ đến cái vai mình. Khi tên
khốn đập cái ghế lên vai tôi, cạnh vuông sắt nhọn đó đâm thủng vai tôi
và làm tôi chảy máu.
- Để em băng bó cho. Anh cởi áo ra đi.
- Không cần đâu mà. Anh nghĩ không sao hết.
- Nghe lời em đi, không đùa được đâu. Anh phải lo lắng cho bản thân anh chứ.
Mark
nhẹ nhàng cởi áo cho tôi. Tôi ngồi xoay ngang người so với chàng trai.
Mark, một cách dịu dàng và trân trọng, lạu sạch chỗ máu trên vai, lưng
và ngực tôi, rồi lấy băng gạc quấn lại. Tôi cảm thấy hết cả mọi đau đớn,
mặt dù Mark băng hết sức vụng về.
Hoàn tất công việc bông băng,
Mark vuốt nhẹ vào nếp băng phía trên ngực của tôi. Tôi nghe hơi thở của
anh chàng một cách dồn dập. Mark banh ngón út rộng ra và đẩy nó xuống
phía dưới, đặt lên trên núm vú của tôi. Mark cúi mặt xuống hôn nhẹ lên
chỗ vết thương của tôi, ngón tay út bắt đầu ấn vào núm vú; còn bàn tay
kia thì vòng qua lưng và đặt lên eo tôi. Một cảm giác ấm áp dâng trào
trong lòng tôi. Đã lâu lắm rồi chưa có ai chăm sóc tôi, thương yêu tôi
và nâng niu tôi đến vậy. Vượt qua mọi khoái cảm xác thịt tầm thường, tôi
biết giờ Mark đang khao khát có tôi bên cạnh chỉ để được ôm tôi vào
lòng, được biết chắc rằng tôi thuộc về cậu ấy.
Tôi nghiêng người
dựa vào vai Mark và nằm dài lên người cậu, hông tôi đặt ngay trên con cu
đang cứng như đá tảng của Mark. Mark vuốt mái tóc màu vàng nhạt loà xoà
của tôi sang hai bên, nhẹ nhàng đặt tôi nằm ngửa xuống giường rồi nằm
nghiêng ở bên cạnh tôi.
Tôi nhắm nghiền mắt. Mark đặt một tay lên
mặt tôi. Chàng lướt từng ngón tay mềm mại lên trên mắt tôi, trườn dọc
tay theo sống mũi cao và thẳng, vuốt ve đôi môi dày và đỏ của tôi. Rồi
chàng đặt một nụ hôn lên gò má tôi, từ từ kéo dài nụ hôn đó xuống khoé
môi tôi rồi đặt lên trên miệng tôi. Tôi hơi hé miệng mình ra và Mark
ngậm môi dưới của tôi vào miệng chàng. Chàng mút lấy nó một cách thèm
khát, hơi thở thơm tho của Mark phả vào miệng tôi đem theo những cảm
hứng đầy thi vị. Tôi cũng hưởng ứng theo Mark và cũng bú môi của chàng.
Sau đó, một cách ngập ngừng, tôi đút lưỡi mình vào miệng Mark và rồi,
cảm thấy hết sức sung sướng khi Mark mút lấy nó.
Khi Mark nhổm
người nằm chồm đè lên tôi, tôi ngước mắt nhìn ra cửa sổ. Trăng tròn vành
vạnh và toát lên một màu trắng bạc lấp lánh làm căn phòng sáng sủa hẳn
lên. Hai con cu cứng khủng khiếp của chúng tôi đang đè lên nhau, Mark ra
sức ịnh cu xuống người tôi liên tục và mọi thứ có thể vỡ tung ra bất cứ
lúc nào.
- Làm tình với anh đi. Hãy làm anh nếu như em khao khát điều đó, Mark!!!
- Anh không hối hận chứ?
-
Bằng cả trái tim mình, anh yêu em Mark à. Suốt 22 năm qua chưa ai cho
anh nhiều bằng những gì em cho anh trong mấy tiếng đồng hồ. Anh…
Mark đặt một tay lên miệng tôi. Chàng ngăn không cho tôi nói tiếp.
-
Đừng nói gì hết. Anh đã làm em thấy hết sức sung sướng. Anh đừng để em
khóc. Trong một đêm hạnh phúc như vậy, chúng ta cần vui lên mới phải.
Mark
ngồi dậy. Chàng cởi tháo móc dây nịt rồi cởi quần ngoài của tôi ra. Sau
đó, Mark cởi quần của chàng, và vẫn để lại quần lót. Ánh trăng tràn
ngập căn phòng và bao phủ Mark. Khắp người chàng như có một vầng hào
quang và tôi đến chết mê đi vì vẻ đẹp tuyệt vời của chàng lúc đó.
- Em đẹp lắm Mark.
- Như vậy mới xứng với anh Dumas à.
Mark
cúi người xuống hông tôi. Chàng ngậm lấy cu tôi từ bên ngoài lớp quần
lót màu trắng cùa tôi. Tôi thích đến nỗi rên lên và Mark lập tức tiến
công một cách dữ dội.
Con cu tôi mỗi lúc càng cứng hơn. Lớp quần
bó sát bẻ con con cu mình khiến tôi thấy đau đớn. Tôi hơi nhỏm lưng dậy,
lấy thế và tuột cái quần xuống. Con cu tôi bật ngược lên và nằm sát
bụng tôi. Đầu cu trắng hồng khe khẽ run run. Mark le lưỡi và liếm dọc
theo cu tôi, từ dưới hai bìu dái lên tận đầu cu, rồi làm ngược lại. Hai
bàn tay tôi nắm lấy ra giường và siết chặc nó, cảm giác sướng đến chết
lan khắp thân thể mình. Mark tuột quần chàng xuống, rồi chồm lên trên
tôi. Chàng hơi nghiêng người về phía tôi, và đặt con cu của chàng lên
trên cu tôi. Hông của Mark vẫn chưa chạm vào thân hình tôi và, trong tư
thế đó, Mark bắt đầu đẩy cu lên xuống. Hai con cu của chúng tôi cọ sát
vào nhau và mỗi lần hai đầu cu chạm vào nhau, cả hai chúng tôi đều rùn
mình vì sướng. Một chút sau, Mark tập trung kích thích đầu cu tôi bằng
đầu cu của chàng và từ dương vật mình, tình trạng tê rần rần bắt đầu
truyền nhanh xuống gang bàn chân tôi. Mark đổ ập thân hình chàng xuống
người tôi trong khi mông vẫn nhỏm cao để việc cọ sát được thuận lợi.
Chàng hôn tôi một lần nữa, và ngọt ngào thay, những giọt nước miếng của
chàng làm tôi thấy vô cùng sung sướng. Mặt dù miệng Mark dính chặc vào
miệng tôi, tiếng rên rỉ của tôi vẫn thoát ra được bên ngoài.
Khi Mark nghe tôi rên hự… hự… chàng hỏi tôi:
- Anh sắp đạt cực khoái rồi à?
- Anh nghĩ thế - tôi nói trong tiếng thở dốc.
- Anh muốn em mút hay cho anh đụ tới khi anh ra?
Tôi suy nghĩ một chút rồi nói:
- Miệng em tuyệt lắm. Mút anh đi.
Mark
nhoẻn miệng cười duyên dáng. Chàng cúi xuống thấp hơn và ngậm nguyên
con cu của tôi vào miệng chàng. Chàng ép con cu tôi bằng lưỡi và vòm
họng trên, lại không ngừng nuốt nước bọt để tăng áp suất khiến con cu
tôi gần như bị bóp nghẹt trong khoái cảm. Mark kéo đầu ra xa cho tới khi
môi chàng chạm được vào đầu cu tôi, mút liếm nó một hồi rồi lại thụt
đầu vào tận gốc cu. Khi vào sâu, Mark cố lè lưỡi để liếm dái tôi rồi lại
kéo ra ngoài. Một chút sau, Mark bỏ qua màn liếm láp mà thụt đầu ra vào
liên tục, nhanh và mạnh kinh khủng. Tôi sướng đến nỗi phải nấc lên, hai
tay chộp lấy đầu Mark mà kéo ra ấn vào. Cổ tôi buộc phải ngửa lên trời
để lấy hơi và mắt tôi thì nhắm nghiền tận hưởng.
Rồi toàn vùng
sinh dục của tôi muốn nổ tung ra. Tôi quoằn quại trong khái cảm và Mark
thì nút thật chặc, thật mạnh và sục cu tôi vào miệng chàng thật nhanh.
Sống lưng tôi như có vạn con kiến bò, và ngay khi tôi la “á” lên, tinh
dịch tôi phụt ra thành từng dòng vào miệng Mark. Nó nhiều đến nỗi, mặt
dù thấy Mark đã cố nuốt, tôi vẫn phát hiện những dòng tinh dịch trào ra
ngoài.
- Anh yêu em Mark. Anh chưa bao giờ đạt đến khoái cảm
tuyệt vời như vậy. Em làm anh sướng phát điên – Tôi rên rỉ trong khi
khoái cảm vẫn còn âm ỉ trong người.
- Quay người anh sấp xuống nao. Em sẽ cho anh khám phá một cảm giác mới.
Tôi
ngoan ngoãn làm theo và Mark banh chân tôi rộng ra. Chàng vuốt ve cặp
mông tôi, rồi tới lỗ đít tôi. Mark lấy nước bọt của chàng quết lên trên
hậu môn tôi. Nhờ có nước bọt, ngón giữa của Mark vào bên trong người tôi
dễ dàng. Những khám phá mới ùa vào óc tôi. Tôi cảm nhận được từng đường
vân tay, từng chuyển động nhỏ của Mark. Mark đút vào sâu hết lóng thứ
hai thì kéo ra, lấy thêm nước bọt rồi lại đẩy vào. Lần này ngón tay của
chàng vào sâu nhất. Mark xoay xoay ngón tay, tìm cách nong đều lỗ đít
tôi ra, rồi kéo ngón tay ra vào một cách hết sức chậm, để tôi làm quen
với áp lực mới này. Cảm giác thật kì lạ. Thành hậu môn tôi rất xót,
nhưng nó không đem lại đau đớn mà là khoái cảm. 3 phút sau, Mark kéo tay
ra một cách dứt khoát và tôi biết sắp sửa chàng sẽ làm gì.
- Đặt cái gối xuống dưới cu anh đi. Và chỉnh con cu anh ở vị trí thích hợp. Em mà nắc anh là không chừng anh sẽ đau đó.
Tôi
cười hì hì rồi làm theo y lời Mark. Ở vị trí này, mông tôi lộ hẳn ra và
tôi nghĩ Mark sẽ dễ dàng đụ tôi. Tuy nhiên cu Mark quá to và dài. Chàng
đút lần đầu tiên không thành công. Mark phải thoa nước bọt lên đầu cu
chàng rồi đút vào tiếp. Mới vào được hết đầu dương vật, tôi đã thấy
quoằn quại và co cơ hậu môn một cách tự nhiên. Mark cười to, vỗ tay vào
mông tôi và bảo tôi thả lỏng người. Mark đút vào được phân nửa thì ngưng
một chút rồi lại đẩy vào tiếp. Khi lớp lông cu mềm mại của Mark chạm
vào mông tôi, tôi như nghẹn ngào trong cổ họng. Mark nằm đè lên người
tôi và chàng bắt đầu rút cu ra. Tôi thực sự không quen với cảm giác này.
Một ý nghĩ dơ bẩn thoáng qua, tôi sợ tôi sẽ làm bậy ra ngoài. Nhưng
Mark, dường như hiểu nỗi băn khoăn của tôi, đan từng ngón tay của chàng
vào tay tôi và thì thầm:
- Anh không quen à? Tốt thôi, sẽ phù hợp ngay mà.
Mark
rút ra đến gần phân nửa thì đẩy vào tiếp. Khi sắp vào sâu nhất, chàng
đẩy mạnh người và cả hai thân hình của chúng tôi cùng di chuyển lên phía
trên, rồi sụt xuống. Y như một cặp nam nữ làm tình. Thấy tôi đã thoải
mái hơn, Mark kéo cu ra gần hết rồi đẩy vào với tốc độ nhanh chóng. Tôi
cũng đã quen và biết khi nào thì cần co cơ để tăng áp suất lên cu Mark.
Tôi nghe Mark bắt đầu rên rỉ trên lưng tôi. Mồ hôi của hai chúng tôi ra
nhớp nhúa làm thân hình của chúng tôi trơn láng. Bất ngờ, Mark rút con
cu ra hết khỏi người tôi, rồi đâm thật mạnh vào trong. Mỗi khi đâm vào,
người tôi run lên, lỗ đít tê rần rần và tôi phải ngửa cổ vì sướng. Mark
thì rên siết không ngừng và tôi đoán chàng sắp ra.
- Hãy cho anh uống tinh dịch của em. Anh khao khát chúng.
-
Vậy thì nhanh lên, ngửa ra nào – Mark nhổm người chàng ra khỏi tôi rồi
hối thúc – Em không giữa lâu được nữa. Nó bung ra hết bây giờ.
Nghe
Mark nói trong tiếng thở hổn hển, tự nhiên tôi thấy yêu chàng hết sức.
Tôi ngửa người, há miệng thật to ra và phía bên trên, Mark sục cu chàng
một cách điên cuồng. Rồi Mark ưỡng mông đẩy cu vào miệng tôi và tinh
dịch phụt đầy miệng tôi. Lần đầu tiên tôi nếm tinh dịch. Quả thật tôi
không quen cho lắm vì vị tanh và hăng nồng của nó. Nhưng đó là tinh dịch
của Mark, là sinh khí, là sức lực của chàng nên tôi không ngần ngại
nuốt hết tất cả.
- Tuyệt lắm, tôi nói trong cảm xúc nghẹn ngào.
- Nhìn này Dumas, cu anh cướng ngắc. Hì hì. Anh nghĩ sao nếu chúng ta tiếp tục tăng hai?
Chưa
kịp nghe câu trả lời của tôi, Mark vội vàng ngồi lên trên con cu to
cứng của tôi. Ọt, cu tôi chạy tọt vào trong lỗ đít Mark. Chàng trai rú
lên vì đau đớn còn tôi thì sững người vì sự bó sát, bao bọc và thít chặc
đến nghẹn người của hậu môn Mark. Không kìm được mình, tôi bắt đầu nhấp
nhỏm người và con cu tôi chạy ra vào trong đít Mark, một cách khó khăn
nhưng rất đã. Mark dường như đã quen nhịp nhấp của tôi. Chàng ngoáy mông
phụ hoạ đồng thời thò hai tay bóp bóp hai bầu ngực săn chắc của tôi.
Dương vật tôi ra vào càng lúc càng dễ dàng và hăng say hơn, rồi sau một
hồi quần thảo nhau, tôi phụt ra đầy trong người Mark. Cả hai chúng tôi
reo lên thích thú.
Mark rút mông ra khỏi cu tôi. Con cu mệt mỏi
của tôi xìu xuống nhưng của Mark thì vẫn cứng. Chàng nhìn tôi thèm
thuồng khiến tôi bật cười.
- Em dai sức thế không biết!!!
- Em cũng không hiểu nữa. Có lẽ vì được anh nuông chìu.
- Nếu muốn nữa, anh sẽ phục vụ em – Tôi nháy mắt với Mark.
- Okay, đấy là anh nói đó nha. Đứng dậy nào!
Mark
kéo tôi dậy rồi đẩy tôi đứng sát tường, dựa lưng vào vách. Chân trái
tôi dang rộng ra và khuỳnh xuống, chân phải thì Mark nắm kéo lên và quặp
ra đằng sau lưng chàng. Tôi hơi ưỡng người về phía trước, và từ dưới
nhìn lên, lỗ đít tôi hé lộ. Mark cong lưng ra đằng sau và một cách tự
nhiên, con cu chàng chĩa thẳng lên trời. Mark từ từ tiến vào phía dưới
tôi rồi bất ngờ nảy người lên.
Con cu chàng chui thẳng vào người
tôi ngọt sớt. Lỗ đít tôi vẫn còn rộng do đó chẳng thấy đau đớn gì mà còn
tràn đầy hứng khởi. Tôi giơ tay thẳng lên đầu nắm lấy hai thanh gỗ xà
nhà, rồi quặp chân còn lại lên người Mark. Ở tư thế đó, lỗ đít tôi chĩa
thẳng về phía trước và Mark có thể dễ dàng đi vào người tôi. Chàng nắc
liên tục, mồ hôi chảy ròng ròng khắp người. Khuôn mặt đẹp đẽ thấm đẫm
ánh trăng của Mark đầy nét đê mê. Khi gần đến lúc cực khoái, chàng nhắm
chặc mắt, miệng há hốc ra vừa thở vừa rên và nắc một cách điên cuồng vào
đít tôi. Đến phút cuối, Mark lao thẳng cu vào người tôi, ép tôi sát vô
tường và phun đầy tinh dịch. Cả tôi cũng xuất tinh thêm lần nữa – dù rất
ít. Tôi và Mark đổ ập xuống sàn, mệt lử người. Mark dựa người vào tôi -
vẫn còn ngồi trên sàn và chúng tôi ở tư thế đó ngủ luôn cho đến sáng.
Tôi
tỉnh ra thì thấy mình nằm trên giường. Cạnh đó là một bó hoa hồng nhung
đẹp tuyệt. Ánh nắng bên ngoài đang dần lên cao còn chim thì ríu rít.
Lòng tôi xốn xang một nỗi vui mừng khó tỏ. Lần đầu tiên sau một năm
trời, tôi ngủ yên giấc và cảm thấy không còn chút gì đau khổ trong trái
tim. Mark đã xoá bỏ hình ảnh của Mariah ra khỏi tim tôi và thay vào đó
là chân dung trẻ trung, sống động của chàng. Thật lạ kì, tôi lại khám
phá ra tình yêu một lần nữa nhờ một chàng trai trẻ.
- Anh tỉnh rồi à? Ngủ ngon chứ? Thấy thế nào anh yêu? Mars mở cửa bước vào phòng.
- Tuyệt! Anh chưa bao giờ được như vậy.
- Dumas, nghe em nè – Mark đến bên giường và ngồi xuống cạnh tôi – Hãy ở bên em mãi mãi, đừng bao giờ xa lìa em anh nhé.
- Ồ, may be… nhưng ngay bây giờ thì không được đâu Mark.
- Sao vậy? Mark nhìn tôi kinh ngạc.
- Anh còn phải đi giao hàng ngay bây giờ. Chỗ giao hàng gần đây thôi và khoảng 5 tiếng sau anh sẽ xong việc.
-
Anh về ngay chứ? Em sẽ đưa anh về nhà em. Em không đi với khách nữa.
Chúng ta sẽ sống bên nhau trọn đời, không ai xen vào được nữa Dumas nhỉ.
-
Xin lỗi, chắc chúng ta không gặp nhau ngay được đâu! Tôi làm ra vẻ bối
rối, ngồi dậy và bước gần về phía cửa sổ. – Anh bận lắm Mark à.
-
Dumas… không… xin đừng nói với em những lời đó… anh lại giống những gã
khác, từng bước vào cuộc đời em vì thân xác em rồi sau đó bỏ đi không
vướng bận như vậy.
- Bình tĩnh nào – tôi nói vội vì thấy Mark sắp
khóc. Không ngờ chỉ một đêm mà tình cảm cậu ấy dành cho tôi lại nhiều
và nồng nàn đến thế.
- Thôi được rồi. Em hiểu. Anh không phải là
Gay. Tối qua… chỉ là qua đường thôi chứ gì. Okay. Được rồi. Em dại quá.
Em đã tính bỏ hết tất cả để dành riêng em cho anh. Em thật ngốc – Mark
hít một hơi sâu rồi đi về cửa chính. Chàng mở cửa ra và chuẩn bị bước
đi. Tôi chạy tới và ôm chầm lấy Mark từ sau lưng.
- Em đúng là
ngốc thật. Anh bận lắm. Anh phải chở hàng giao cho khách. Anh phải đi
lãnh tiền công. Anh phải đi rút tiền ở ngân hàng. Anh phải về nhà anh
dọn dẹp đồ đạc. Anh phải lái xe để đến chỗ em. Anh phải dọn đồ của anh
vào nhà em. Anh phải sắp sếp đồ của anh vào tủ của em. Anh phải làm tình
với em. Bấy nhiêu đó chuyện làm anh bận rộn lắm.
- Dumas… có nghĩa là…
- Cuộc sống của anh đã thay đổi từ khi em bước vào quán ăn và anh chẳng bao giờ để mất em cả.
Tôi
trao cho Mark một nụ hôn nồng thắm, mặt kệ trên người tôi chưa có thứ
quần áo gì, mặc kệ chúng tôi đang đứng ở cửa ra vào, mặc kệ những cặp
đàn ông ở các phòng khác ra đứng ngắm chúng tôi. Tôi sẽ phải xa Mark vài
ngày. Nhưng tôi biết chắc rằng, sau đó, chúng tôi chẳng hề xa nhau bao
giờ nữa.
Hết
trên đường cao tốc để kịp chuyến giao hàng cuối cùng. Dù gì tôi cũng
không đủ giàu sang và việc cố gắng thêm một chút có thể lo lắng cho cuộc
sống của tôi và Mariah sau này.
Tôi là Dumas. Năm nay tôi 21 tuổi.
Tôi vốn là một đứa trẻ mồ cha. Mẹ tôi cực khổ nuôi tôi và hai người chị
nữa lớn lên trong muôn vàn khó khăn cực nhọc. Tôi chưa hoàn tất chương
trình học trung học thì buộc phải nghỉ vì mẹ tôi qua đời. Ba chị em tôi
phải vất vả làm việc. Đôi khi tôi mơ ước được đổi đời để thoát khỏi cuộc
sống bế tắt như thế này. Năm 19 tuổi, tôi có thử đi làm diễn viên.
Gương mặt và ngoại hình tôi đủ tiêu chuẩn, nhưng rồi, khi đóng vài phim
hạng bét, tôi nhận ra ánh hào quang đó chẳng bao giờ đến được với tôi.
Tôi là một chàng trai của đồng quê và ánh đèn sân khấu không là chỗ của
tôi. Tôi học lái xe tải trong 3 tháng, vay mượn lung tung để tậu được
một chiếc và rồi, kể từ đó tôi rong ruổi trên mọi ngả đường.
Tôi
quen Mariah tại một vùng đồi núi xa xôi. Ở chỗ chính xác nào tôi cũng
không còn nhớ rõ. Nhưng rồi sau đó tôi gặp lại nàng tại chỗ tôi đang
sống. Có cùng tuổi thơ cơ cực nên chúng tôi nhanh chóng yêu nhau và hiểu
nhau. Nàng đưa mẹ nàng đến sống cùng chúng tôi. Hai chúng tôi không
định tổ chức lễ cưới nhưng rồi mẹ nàng sắp qua đời vì lao phổi nặng.
Nguyện vọng cuối cùng của bà là muốn thấy con gái mình mặc chiếc áo
trắng muốt bước vào cổng nhà thờ.
Lễ cưới của chúng tôi được sắp
đặt một cách cập rập khi bác sĩ cho biết bà chẳng còn sống bao lâu.
Mariah không giống bất cứ cô dâu nào khác. Trên khuôn mặt mệt mỏi tiều
tuỵ của nàng, tôi đọc được sự đau đớn khôn cùng. Lúc nhìn nàng khóc khi
mặc bộ áo cưới màu trắng tồi tàn, tôi nhủ thầm trong bụng rằng tôi phải
làm cho nàng hạnh phúc.
Cuối cùng tôi cũng gần về đến nhà. Nhưng
tốt nhất tôi ghé ngang qua bệnh viện trước. Có một vài món đồ tôi mua
được cho ngày cưới với giá rẻ và tôi nghĩ Mariah sẽ hài lòng với chúng.
Cả
hai người chị tôi và một số bạn bè thân thuộc cũng có ở đó. Tôi nhanh
chóng hiểu ra mọi chuyện. Mariah gục đầu vào vai tôi khóc nức nở. Như
vậy là lễ cưới không thể tổ chức vào ngày mai.
Đám tang được tổ
chức khá long trọng. Số tiền chúng tôi định dùng vào việc cưới xin giờ
để an táng cho người thiên cổ. Mariah gục ngã sau buổi tang lễ và nàng
nằm bẹp dí trên giường suốt gần hai tuần liền. Tôi hận mình không có
nhiều tiền để lo lắng cho nàng.
Sai lầm lớn nhất của tôi lúc đó
là không cưới nàng ngay. Khi bình phục, Mariah nói với tôi nàng không
muốn sống nghèo khó như vậy nữa. Nàng muốn thật giàu sang. Nàng nói nàng
muốn, nếu có chết vì bệnh thì cũng là chết vì bệnh không thể chữa được
chứ không phải vì không có đủ tiền để chữa bệnh. Nàng bỏ tôi đi trong
một buổi sáng mùa thu đầy nắng và từng đàn chim trên trời cao bay đi tìm
phương nam ấm áp. Một tháng sau, cô bạn thân của nàng báo cho tôi biết
Mariah làm đám cưới với một ông chủ tiệm ăn giàu có ở thủ đô.
Nỗi
đau trong tim tôi lớn đến nổi tôi không tự chủ được bản thân mình.
Không ít lần, tôi định đâm xe mình xuống vực chết cho rồi. Cuối cùng,
tôi quyết định lập nghiệp ở một vùng khác. Hai người chị tôi đều lập gia
đình và tôi ở lại chỉ là vướng bận cho họ.
Ngày mai là
ngày kỷ niệm hôn lễ lần đầu của tôi và Mariah, nếu chúng tôi cưới nhau
hồi ấy. Tôi chọn chuyến hàng dài nhất để tôi có thể quên đi nỗi đau đớn
vô cùng đó. Từ lúc bỏ nhà đi đến giờ, tôi kiếm được kha khá tiền, nhưng
tôi muốn có nhiều hơn nữa, và một lúc nào đó, tôi sẽ trả thù.
Tôi
dừng ở một quán ăn đêm xa lạ bên vệ đường. Tôi mệt cực kì, lại thêm đói
khát. Tôi muốn một món súp nóng, vài mẫu bánh mì và một vại bia to để
quên sầu.
Quán ăn thật kì lạ. Toàn là đàn ông, không khí cũng
khác thường và tôi cảm thấy hơi ngột ngạt. Khi tôi đẩy cửa bước vào, đầu
tôi đụng ngay cái bảng đèn thấp lè tè. Tôi la lên đau đớn và ngay lập
tức mọi người nhìn tôi. Tôi khá quê và vội lủi đi kiếm một cái bàn trống
thật lẹ. Tuy nhiên, tôi vẫn còn nghe được vài gã đàn ông thì thào bàn
tán về ngoại hình đẹp đẽ của tôi.
Mọi việc càng kì quái hơn, khi
cứ hết người này đến người khác quay lại nhìn tôi. Cặp mắt soi mói của
họ khiến tôi bối rối đến nỗi tôi chực đã đi ra ngoài, nếu anh chàng bồi -
với vẻ mặt thẹn thùng – không kịp bưng đồ ăn đến cho tôi.
Lúc
ngước lên lấy chai tương, tôi đọc được dòng chữ treo trên cái bảng tôi
đụng vào đầu khi nãy. Tôi giật mình. “Nơi dành cho những cuộc gặp gỡ của
Gay”. Thôi chết rồi. Vậy là xung quanh chỗ này toàn là gay. Hèn chi họ
nhìn tôi soi mói đến vậy. Tôi cúi mặt xuống ngấu nghiến ăn thật nhanh
món súp để thoát ra ngoài càng sớm càng tốt.
Lúc đó có một anh
chàng bước vào trong quán. Khá trẻ và đẹp trai, anh ta ngay lập tức được
mọi người chào hỏi chọc ghẹo. Chàng trai bắt mắt đến nỗi tôi cũng phải
nhìn một chút. Tôi nghe có vài người nói: “Đi với anh tối nay nha” và
nghe tiếng cười khanh khách đáp lễ của chàng trai ấy. Anh ta đi về hướng
tôi, ra vẻ không chú ý cho lắm, vượt qua khỏi bàn của tôi khoảng nửa
mét, nhưng rồi, quay trở lại ngay lập tức.
- Xin chào, ở đây hết chỗ rồi, tôi ngồi cùng được không ạ?
Tôi nhìn chàng trai có vẻ ngập ngừng.
- Ồ nếu anh thấy ngại thì thôi vậy.
-
Không sao đâu, tự nhiên đi. Tôi đáp lễ một cách thân thiện. Tôi không
thể làm gì khác. Một cách tự nhiên, con người luôn muốn làm bạn với
những người đẹp đẽ, dù họ có là hạng người thế nào đi nữa.
- Món đó ít thế anh không đủ no đâu. Anh phục vụ ơi, cho chúng tôi hai phần bánh nhân cà rốt.
- Tôi không ăn nữa đâu…
- Đừng ngại mà, tôi khao. Anh lần đầu tiên đến quán này à? Tôi chưa thấy anh bao giờ
-
Ừ. Tôi là Dumas. Tôi làm tài xế xe tải. Tôi có chuyến chở hàng rất dài
và tôi buộc phải nghỉ ngơi tiếp sức. Tôi chọn quán này mà không biết là…
- Phải, quán này dành cho Gay.
- Cậu cũng…
-
Chào anh, xin giúp đỡ – chàng trai đưa tôi một cái danh thiếp. Tôi đọc
được cái tên Mark Adams. Nghề nghiệp anh chàng là “Đáp ứng nhu cầu bức
thiết của bạn, thứ ba và thứ sáu”.
- Vậy là cậu làm…
-
Vâng, tôi đi khách đó. Tôi năm nay 20 tuổi. Làm nghề này được gần 1 năm
nay rồi. Cả vùng này có nhiều người giống tôi lắm. Nhưng có thể nói, tôi
là nổi tiếng nhất – Mark nói có vẻ tự hào. Tôi thấy tởm nhưng không
hiểu sao vẫn thích nói chuyện với cậu ta.
- Với ai cậu cũng đi à?
-
Tất nhiên là không. Tôi đang là người số một của quán ăn này. Mọi người
đến đây là để chọn một bạn tình. Nhưng vào khoảng 12 giờ đêm, các vũ
nam sẽ xuất hiện. Anh có thể chọn một người anh thích. Nhưng nếu muốn
tôi thì khá khó.
- Làm nghề này mà cậu cũng có lựa chọn à?
-
Tôi chỉ đi khách hai ngày trong tuần, thứ ba và thứ sáu. Những ngày
khác miễn bàn. Những người đi với tôi phải có nhiều tiền và phải coi
được một chút.
- Cậu có giá dữ ha!!!
- Tôi không đùa đâu. Nếu anh thấy thích tôi thì anh hãy chọn tôi đêm nay.
Tôi nhìn đồng hồ, Hôm nay là thứ ba.
- Xin lỗi, tôi không có hứng. Tôi không phải gay. Với lại nếu muốn tôi cũng không có nhiều tiền. Tôi nghèo lắm.
-
Có hề gì!!! Chỉ cần anh muốn thôi. Nói thật với anh, tôi lần đầu thấy
người như anh. Vẻ hoang dã, đẹp đẽ pha trộn của anh làm tôi rất thích
thú. Thân hình cường lực của anh cũng làm tôi quan tâm. Anh đẹp lắm, lâu
lắm rồi tôi chưa bao giờ gặp một người đẹp như anh. - rồi Mark nháy mắt
với tôi – ít nhất là tận lần soi gương cuối cùng của tôi.
Tôi phì cười, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại vẻ mặt nghiêm chỉnh của mình.
-
Tôi xứng với anh chứ? Thật lạ là, sau khi trò chuyện với anh, tôi thích
anh lắm. Trước giờ tôi quen với việc người ta khao khát tôi. Chưa bao
giờ có chuyên tôi khao khát làm tình cùng một người khác. Nhưng hôm nay
là ngoại lệ.
- Cám ơn đã xem trọng tôi. Nhưng tôi tính sẽ đi ngay bây giờ.
- Tiếc nhỉ. Tức là anh chê tôi rồi.
-
Tôi không có ý đó đâu. Thiệt ra thì là đàn ông ai cũng muốn thứ một
lần. Nhưng tôi bận lắm. Tôi phải đi kiếm tiền. Với lại tôi còn phải canh
xe tôi. Cậu khá lắm, tôi nói thật, nếu sau này tôi có ý định thử tôi sẽ
tìm cậu. Và tôi phải để dành tiền
- Đừng đùa mà – Mark cười
khanh khách, nhe hàm răng trắng đều ra. Rồi cậu ta nhướng lông mày lên
nhìn tôi là lạ - Anh khó khăn trong cuộc sống lắm à?
- Có gì không?
- À….
Vừa
lúc đó người phục vụ báo Mark có điện thoại. Anh ta lịch sự xin lỗi tôi
rồi đi nói chuyện. Tôi xắn cái bánh cà rốt vừa được mang tới, đưa lên
miệng và thấy nó cũng tuyệt. Một chỗ lạ, một người lạ, không khí cũng lạ
khiến tôi bớt căn thẳng.
Mark trở lại bàn ăn khi tôi đã ăn được
nửa cái bánh. Cậu ta lại cười lần nữa nhưng rồi thôi và cúi mặt xuống
chăm chú ăn bánh của mình. Tôi ăn xong phần của mình thì đứng dậy.
- Xin phép, tôi đi bây giờ. Chào cậu. Cám ơn.
Mark gật đầu chào, đôi mắt màu xanh nhìn tôi đầy nuối tiếc.
Tôi
đi ra đến chỗ để xe và rồi phát hiện vài điểm lạ kì. Hai cái lốp bánh
trước đều bị xẹp lép một cách bất thường. Tôi chỉ đem đồ phòng hờ cho
một bánh. Như vậy là việc định đi suốt đêm nay của tôi coi như phá sản.
Tôi cúi mặt sát hai bánh xe và xem xét kĩ lưỡng. Dường như có ai đó đã
phá xe tôi.
Tôi nhớ đến ánh mắt của Mark. Tôi nhớ đến chuyện,
trong lúc đang gọi điện thoại, Mark có hỏi người phục vụ một thứ gì đó
về tôi vì tôi thấy anh phục vụ nhìn tôi. Bây giờ tôi đã biết Mark hỏi
gì.
Chắc chắn, Mark đã nhờ người trong điện thoại, hoặc anh phục
vụ đi phá xe của tôi. Tôi gần như phát khùng vì bực mình và tức giận.
Cậu ta làm những điều tệ hại với tôi trong một ngày vốn tôi muốn quên đi
nhiều nhất trong năm.
Giữ nét mặt cau có và hầm hầm, tôi bước vào trong quán. Mark vẫn ngồi ở cái bàn đó, có vẻ chờ đợi.
- Có chuyện gì mà sao anh trở lại vậy? Để quên đồ à?
- Cậu biết rõ mà còn hỏi à. –Tôi đập bàn một cái rầm. Mọi người quay đầu lại nhìn chúng tôi.
- Bình tĩnh nào, có chuyện gì thì cũng phải lịch sự chứ - Mark nắm lấy bàn tay phải của tôi - Ngồi xuống đây rồi nói chuyện.
- Đồ biến thái – Tôi gần như hét lên vì bực tức, giật tay mình ra khỏi tay Mark và đấm cho cậu ta một quả ngay vào giữ mặt.
Có
chúa chứng giám, tôi chưa bao giờ đánh một người nào. Chính vì vậy, dù
không cố ý, tôi chắc rằng mình làm Mark đau đớn vô cùng. Một cách nhanh
chóng, gò má Mark sưng vù lên và tôi biết một chút nữa thôi thì nó sẽ
bầm tím lại.
Mark đứng chồm lên ngay lập tức, cậu ta chộp lấy cổ áo tôi, ghì chặc nó và nhìn tôi căm thù.
-
Khốn khiếp. Anh đã biết gì chưa mà đánh tôi hả. Tôi chỉ có khuôn mặt để
đi kiếm tiền. Vậy mà anh làm những chuyện tồi tệ này với tôi à? Tôi làm
gì đến nỗi chúng ta vừa quen nhau mà anh phải đánh tôi hả.
- Cậu
bỏ tay ra. Xe tải của tôi. Có người phá hai bánh xe trước nhằm ngăn
không cho tôi đi khỏi đây đêm nay. Tôi cá người đó chính là cậu.
-
Đồ khùng. Thiếu gì cách giữ anh lại mà phải phá xe anh chứ. Đồ ngốc,
tôi cần gì làm vậy. Anh có giá lắm sao? Anh làm tôi phát tởm. Kiêu căng
hợm hĩnh. Anh tưởng với cái khuôn mặt đẹp trai và thân hình hoàn hảo của
anh, anh có thể khiến tôi chơi anh à. Anh nghĩ việc tôi trò chuyện và
tỏ ý muốn ngủ với anh là anh tuyệt vời lắm à. ĐỒ KHÙNG.
- Không cần HÉT NHƯ VẬY – tôi cũng gào lên khi nghe Mark gào vào mặt tôi. Không phải cậu thì ai làm hả.
- Tôi không có rảnh làm mấy chuyện đó. Anh là cái thá gì mà tôi phải phá xe anh. Tôi phá xe anh để làm gì? Đồ ngu.
Mark
– với khuôn mặt bầm tím hết sức bực tức, ngồi xuống cái bàn và nốc vào
mồm một chai bia mà anh chàng mới kêu sau khi tôi đi khỏi. Tôi cũng ngồi
xuống bên cạnh, và ngay khi Mark buông chai bia xuống bàn, tôi chộp lấy
nó và uống cạn. Mark nhìn tôi, hình như lấm bầm “Vô duyên”. Cậu ta vẫn
còn bực tức chuyện tôi đánh cậu ta khi nãy.
- Nói cho anh biết đi, nếu không phải là em thì ai phá xe anh?
-
Tôi biết người đó là ai. Chờ xem, khoảng chút sau sẽ có một nhóm người
đến chỗ này và bảo là bảo vệ ở đây. Sau đó họ mời anh ra xem xét tình
hình chiếc xe.
- Vậy à? Sao em biết? Thế họ có đủ khả năng tìm ra thủ phạm quậy phá không?
-
Sau khi đưa anh ra tới nơi và xem tình hình chiếc xe, họ sẽ dẫn anh đến
một chỗ gần đây, mà họ giới thiệu là văn phòng để anh làm tường trình.
- Nghe thấy bất thường sao sao đó. Mà sao em rành vậy?
- Khi vào trong văn phòng, họ sẽ khoá trái cửa. Sau đó, anh sẽ có một bữa ra trò.
- Ý em là…
- Hãm hiếp đó. Em nói đến hãm hiếp đó. Anh sẽ bị bọn chúng hãm hiếp. Em…
- Em hù anh à? Những người bảo vệ mà làm chuyện đó sao?
-
Anh không tin cũng được, coi như em vừa kể chuyện phim vậy. Nhưng có
một điều em muốn anh chắc chắn. Em không có phá gì xe anh. Được chưa.
Với lại, anh cần đề phòng. Vùng này không yên ả như bề ngoài của nó đâu.
-
Thật không? Tôi nhìn Mark dò xét. Đến tận bây giờ tôi vẫn tin rằng Mark
chính là người phá xe tôi và cậu ta đang tìm cách lấp liếm.
Và lúc đó, hệt như lời Mark vừa báo, một nhóm 4 người đàn ông, trẻ có, trên 30 cũng có, tiến lại chỗ bàn của tôi.
-
Xin lỗi, tôi muốn nói chuyện riêng với ngưòi bị phá xe khi nãy. Ê gà
mái - người đang nói ám chỉ Mark một cách không thân thiện - để chúng
tôi nói chuyện riêng được chứ?
Mark đứng dậy, hết nhìn tôi rồi
nhìn những người mới vào, một cách kì lạ. Sau đó cậu bước ra ngoài. Chờ
Mark đi xong, một người có vẻ lớn tuổi nhất và xếp sòng ở đó, ngồi xuống
bàn trong khi những người khác vẫn còn đứng.
- Tôi nghe rằng xe
tải của cậu bị phá à? Chúng tôi là đội bảo vệ chỗ này. Tôi mong cậu hợp
tác để chúng tôi tìm ra thủ phạm quấy phá, nhằm bảo vệ an ninh cho tốt.
- Vâng, tôi cũng muốn tìm ra thủ phạm.
- Cậu khám phá ra xe cậu bị phá khi nào?
- Lúc nãy, khoảng 22 giờ 45, sau khi tôi ăn xong. Tôi đi ra ngoài và phát hiện ra hai bánh trước xẹp lép
- Cậu chắc là có người phá chứ không phải do xe hư chứ?
-
Tôi kiểm tra rồi. Xe có dấu đâm ngang. Nếu bị cán đinh gì thì phải bị
từ dưới lên. Lỗ đâm xuyên từ bên này qua bên kia và khá bự.
- Cả hai bánh đều trong tình trạng như vậy à?
- Vâng, cả hai bánh.
- Okay. Tôi nghĩ chúng ta cùng ra hiện trường xem xét đi
Tôi
đứng dậy và lẽo đẽo theo sau bọn họ. Mấy người trong quán nhìn chúng
tôi xếp hàng dài đi ra, có vài tiếng xì xào khó hiểu nhưng tôi tự trấn
an mình mọi việc sẽ tốt.
- Ngay vỏ bánh cũng bị lủng. Đúng là có người phá rối rồi.
- Gần đây có chỗ nào bán các mặt hàng thay thế không?
- Cách đây khoảng 45 Km. Nhưng giờ này thì làm sao còn chỗ nào bán được. Khuya thế này rồi.
- Kẹt quá đi mất. Tôi định đi ngay đêm nay.
- Tôi nghĩ anh nên ở lại đây - một chàng trai, có vẻ nhỏ tuổi nhất, nói với tôi. Có nhiều thứ ở đây lắm và đêm dài sẽ chóng qua.
Một
cậu tóc vàng hích vai cậu bé ấy, ra hiệu cho cậu bé im lặng. Anh chàng
lớn tuổi nhất, sau khi ra vẻ chăm chú xem xét bánh xe, rồi đứng lên nói.
- Tình hình như vậy, tôi nghĩ anh nên làm tường trình. Văn phòng chúng tôi cách quán ăn chừng 150 mét. Chúng ta cùng qua đó đi.
Sự
việc đến tận giờ giống y như những gì Mark đã báo. Tôi không thể không
cảnh giác. Nhưng đến nước này tôi không thể không theo họ. Lúc đi ngang
qua xe mình, tôi thò tay lấy một cây sắt dài vừa phải và nhét vào dưới
lớp áo của mình.
Họ đưa tôi vào một ngôi nhà nhỏ mà tôi đoán có
hai phòng. Phòng ngoài có một cái bàn nhỏ, vài cái ghế. Trên tường treo
một vài tấm bằng khen. Không có máy điều hoà mà chỉ có một cây quạt
trần. phía cuối góc phòng là một cánh cửa dẫn qua phòng khác.
- Mời cậu ngồi, Đây là giấy viết, cậu viết lại tuần tự những điều diễn ra từ khi cậu đến đây đến bây giờ đi.
Tôi
viết được vài chữ thì nghe tiếng khoá cửa. Tôi vừa quay đầu lại thì một
sợi dây thừng cứng và chắc tròng quanh người tôi một cách nhanh chóng.
Sợi dây vòng qua thêm vài vòng nữa, và trước khi tôi kịp định thần, tôi
bị dính chặc vào cái ghế sắt đang ngồi.
- Các anh làm gì vậy?
Vừa nghe tôi hỏi xong, đồng loạt bọn họ cười ré lên thật kinh tởm
-
Cậu trai nào cũng giống cậu trai nào. Ngây thơ và trong trắng. Alan –
gã lớn tuổi nhất chỉ về phía cậu bé mặt non choẹt bé nhất trong đám –
mày còn nhớ chiếc xe đạp gãy sườn của mày không hả? Lúc đó hình như mày
run đến nỗi không thắc mắc gì được hết đúng không?
Cả bọn lại
cùng cười. Thì ra là vậy. Bọn chúng chuyên lừa đảo và hãm hiếp các chàng
trai mới đến đây lần đầu. Thật đáng sợ và tôi thì sắp sửa là người mới
nhất. Tôi thầm trách mình đã không nghe lời Mark. Phải làm một điều gì
đó.
- Ai trong số các anh đã phá xe tôi.
- Thắc mắc làm gì cho mệt nè cậu bé.
- Tôi 22 tuổi rồi không còn bé nữa. Đừng kêu tôi là cậu bé, và, đừng nói với tôi rằng cả 4 người đi phá hai cái bánh xe tôi.
- Là em. Anh chàng tóc vàng khi nãy đáp. Có gì không?
- Cho tôi hỏi thêm đã, các người bắt trói tôi với ý định gì?
Cả
bọn lại cùng cười hô hố. Một người đứng sau lưng tôi nãy giờ - có lẽ là
người trói tôi – choàng hai tay qua ôm lấy vai tôi và nói vào tai tôi:
“Định làm vậy nè”. Nói xong anh ta liếm lỗ tai tôi. Tôi cựa quậy đầu để
thoát khỏi cái miệng kinh dị của anh ta nhưng anh ta lại đẩy môi mình
xuống má tôi và liếm láp nó.
- Khoan đã, ngưng nào, anh làm tôi
nhột. Okay. Được rồi, tôi hiểu rồi, các anh muốn làm tình với tôi chứ
gì? Không đến và nói thẳng với tôi mà cứ làm mấy trò vô bổ này chi cho
mệt.
Cả 4 người nhìn tôi kinh ngạc. Một người trả lời mà giọng vẫn còn ngạc nhiên
- Chúng tôi cứ tưởng cậu là đàn ông chính gốc. Chúng tôi sợ cậu từ chối rồi sẽ đề phòng nên tốt nhất chúng tôi sử dụng cách này.
- Bây giờ thì biết rồi đó. Cởi trói cho tôi. Để tôi trong tình trạng này có bất tiện không chứ.
Bọn họ nhìn tôi, có vẻ không tin. Phải đẩy mạnh hơn nữa.
- Cậu bé tóc vàng, em tên gì? Bao nhiêu tuổi?
- Jimmy, 19 tuổi.
-
Okay. Tôi từng làm tình với hai người rồi. Nhưng với 4 người thì chưa.
Bây giờ tôi sẽ làm với Jimmy trước vì cậu ấy phá xe tôi. Cậu ấy phải đền
bù. Các người khác tính sau nha.
- Em… Như vậy không đúng nguyên tắc. Người nào trong nhóm lớn tuổi nhất sẽ được làm trước.
-
Tôi nói là không. Đây là thân thể của tôi. Tôi có quyền quyết định
người đầu tiên làm tình với tôi. Lại đây nào Jimmy. Mọi người khác ngồi
xuống đi.
Jimmy lại gần và cởi trói cho tôi, những người khác thì ngồi xuống sàn. Alan - cậu bé nhỏ nhất - hỏi:
- Sao không vào giường ở phòng kế bên?
-
Làm đây không được à? Chúng ta bắt đầu thôi Jimmy. Tôi nói giọng vững
tin nhưng trong bụng thì đánh trống. Tôi chưa làm với một người đàn ông
nào và bây giờ, tôi đang tìm cách để thoát ra ngoài. Tôi nghĩ cách hay
nhất là, trong lúc lăn lộn, tôi lại gần phía cửa và chạy ra ngoài. Bọn
chúng không phải là người trong quán ăn mà chỉ là một bọn du thủ du thực
sống quanh quẩn đây thôi. Vào được trong quán ăn tôi sẽ an toàn.
Khi
Jimmy tiến lại gần, đầy vẻ hồi hộp, tôi nắm lấy hai tay cậu ta, cảm
nhận nó run rẩy đến thế nào, và đặt lên eo tôi. Rồi tôi đặt hai tay mình
ra sau cổ Jimmy, kéo đầu cậu ta sát lại. Tôi hôn vào dưới cằm Jimmy.
Lúc này, lưng tôi đang hướng về phía cửa. Khi Jimmy hấp tấp cúi miệng
xuống tìm vị trí của miệng tôi, và đút chiếc lưỡi nóng hổi của cậu bé
vào bên trong, tôi giả bộ rên lên và lùi người về sau cho tới khi dựa
lưng hẳn vào tường. Khoảng cách tôi di chuyển khá xa và cả ba người kia
đồng loạt nhỏm người lên định phản ửng, Nhưng thấy tôi vẫn tiếp tục hôn
Jimmy, bọn họ ngồi xuống.
Tôi lột cái áo của jimmy ra, lật úp cậu
bé vào tường, khom lưng xuống rồi làm động tác mút núm vú của cậu bé.
Jimmy rên lên từng hồi theo nhịp nút của miệng tôi, trong khi tôi thò
một tay ra sau lưng cậu bé và tìm cái then cửa. Mẹ kiếp. Tôi xoay hoài
mà sao nó vẫn không mở ra được.
- Nếu cậu đang cố mở cửa thì chìa khoá đang nằm ở đây.
Tôi
buông Jimmy ra và quay lại. Cả ba người kia đang đứng sau tôi nãy giờ.
Đã gần 12 giờ. Theo lời Mark thì giờ này cậu ấy sắp đón khách. Vậy là
tôi không còn cách nào để thoát rồi.
Phải liều thôi. Tôi rút cây
gậy sắt ra và đánh vào tên cầm đầu. Hắn giơ tay lên đỡ một cách nhanh
chóng, còn Jimmy ở sau lưng tôi thì đạp vào mông tôi một cái làm tôi
chúi nhủi. Tôi lấy lại đà và quật cây gậy vào người tóc nâu bồng bềnh -
kẻ hôn tôi khi nãy. Hắn bị trúng ở vai nhưng cũng kịp đấm một quả vào
ngực tôi. Hai chúng tôi cùng mất đà lùi lại và Alan xông lên cùng Jimmy,
bám vào vai tôi nhằm làm tôi ngã. Bọn chúng dù gì vẫn còn con nít. Tôi
hét lên một tiếng và quật ngã bọn chúng xuống sàn.
Cả bọn nhanh
chóng đứng dậy, tiến sát tôi, bao kín tôi từ bốn phía và dần dần nhích
lại gần. Tôi vung cây sắt ra, tính đánh vào bọn chúng thì nghe một tiếng
hét lớn sau lưng. Cánh cửa nát vụng và Mark, với một cây rìu lớn trong
tay, đứng trong tư thế như một hiệp sĩ.
Thật ra tư thế Mark đang
đứng rất đẹp, nhưng nó không hiệu quả. Tên tóc nâu đứng gần đó nhanh
chân đá văng cái rìu của cu cậu và dồn cu cậu vào giữa vòng tròn, cùng
với tôi. Tôi thì thầm:
- Em đến lâu chưa?
- Lâu lắm rồi. Ngay từ đầu lúc anh mới vào.
- Vậy sao không vào cứu anh sớm?
- Em tưởng anh thích làm với bọn chúng.
- Ngốc ạ. Anh đã bảo là nếu có muốn làm tình với một gã đàn ông, anh sẽ chọn em rồi mà. Em biết võ không?
- Rất tiếc là không.
- Ôi trời, em nhắm lo được đứa nào?
- Em cũng không biết.
-
Đừng lầm bầm nữa – tên cầm đầu hét lên – Hay lắm. Tên duy nhất mà chúng
ta từng để sót và tên chống cự dữ nhất mà chúng ta từng gặp đều ở đây.
Mars, lần đó là lần sỉ nhục nhất của bọn tao. Nói cho tụi bây biết, đã
không dưới 8 đứa bị tụi tao hiếp, và bây giờ, danh sách có thêm tên hay
đứa mày. Mark, mày thoát được một lần rồi nhưng lần này thì không đâu.
Anh em tiến lên.
Jimmy và Alan lao vào Mark. Hai tên còn lại lao
vào tôi. Mark đánh được một cú duy nhất vào mạng sườn của Alan nhưng lại
bị Jimmy tặng một quả vào phía mặt bên kia chưa bị bầm. Tôi cầm cây sắt
hết quơ bên này tới bên kia, ngăn không cho hai tên khốn tiến tới gần
tôi, rồi bất thần quay sang đánh rất mạnh vào gáy Jimmy ở gần đó. Cậu ta
choáng váng và nhân cơ hội đó Mark đá vào bụng Alan. Thằng bé gập người
xuống. Tiếc là tôi không thuận lợi như vậy. Tên cầm đầu nhảy bổ vào
tôi, kẹp hai tay vào nách tôi và khống chế người tôi. Gã còn lại định
thoi cho tôi một quả thì Mark ôm chặc ngang hông gã. Trong lúc đó, Jimmy
và Alan vẫn còn nằm trên sàn. Tên tóc nâu lùi người thật mạnh về sau và
Mark đập nguyên thân hình cân đối của cậu ta vào tấm vách. Mark rú lên
đau đớn và tôi không thể chịu đựng được khi thấy cậu ta bị như vậy. Tôi
ráng hết sức vung tay ra đằng sau và đập mạnh thanh sắt vào người tên
cầm đầu. Hắn hét lên, bỏ tôi ra, sụp xuống đất và ôm đầu rên rỉ. Gã tóc
nâu quơ tay lấy cái ghế sắt khi nãy tôi ngồi và bổ xuống đầu tôi. Tôi né
sang một bên nhưng hắn vẫn tiếp tục. Lần này tôi bị trúng ở vai và tôi
làm rớt thanh sắt. Tôi bị dồn vào tường và chỉ trong giây lát nữa một
cái ghế nặng sẽ ập xuống đầu tôi. Mark thu hết sức đứng dậy, chộp lấy
thanh sắt trên sàn và gõ, chỉ gõ thôi (Tôi đoán cậu bé hết sức rồi) vào
vai hắn. Tên tóc nâu quay lại và đá vào bụng Mark. Cậu bé đổ ập xuống
sàn và tên khốn khiếp đá bồi thêm vào mặt cậu.
Tôi nổi điên lên,
xông vào đánh tên khốn ấy liên tục. Hắn bất ngờ nên buông tay hoàn toàn
chịu trói. Tôi nắm đầu hắn và đập thật mạnh vào tường, chứng kiến hắn
xụi lơ lăn quay xuống sàn. Rất may hắn còn sống nhưng Mark có vẻ không
ổn lắm.
Để bọn chúng nằm ở đó, tôi cõng Mark vào lại quán ăn nhờ
giúp đỡ. Lúc đó, trong quán khá vắng người. Tôi đoán khách khứa đã chọn
được cho mình người vừa ý. Tôi được hướng dẫn đưa Mark đi lên lầu, vượt
qua rất nhiều dãy phòng đầy những âm thanh dục vọng. Cuối cùng chúng tôi
dừng lại ở một căn phòng trống tuốt sau cùng, khá ọp ẹp nhưng đủ sạch
để chăm sóc một cậu trai trẻ vừa bị nhừ đòn.
Tôi nhún khăn vào
nước ấm, vắt ráo rồi lau nhẹ nhàng lên khuôn mặt Mark, trong lúc anh
chàng mở to mắt nhìn tôi. Những khi tôi quét tay qua vùng bị sung tấy,
anh chàng lại trân mình lên, tuy nhiên lại không hề bật ra một tiếng kêu
nào.
- Em còn đau chỗ nào không?
- Ở phần dưới.
- Ở bụng phải không. Anh quên mất em bị đạp vào đó. Và cả ở lưng nữa chứ.
Tôi
cởi áo Mark ra. Hai bầu ngực săn chắc, núm vú đỏ hồng đang co lên một
cách tự nhiên thật đẹp. Trên cái bụng săn chắc và đang hình thành những
múi bụng của Mark, tôi thấy có vết bầm tím rất rộng.
- Chúa ơi, bọn chúng đánh em đến thế này à!
- Anh cũng đây khá gì. Thôi không sao đâu. Em đỡ nhiều rồi. Tốt rồi mà.
Mark ngồi dậy và đặt một tay lên vai tôi. Nhưng rồi cậu bé hốt hoảng.
- Ôi trời, máu. Vai anh chảy máu kìa.
-
Không sao mà. Nhờ Mark nhắc mà tôi mới nhớ đến cái vai mình. Khi tên
khốn đập cái ghế lên vai tôi, cạnh vuông sắt nhọn đó đâm thủng vai tôi
và làm tôi chảy máu.
- Để em băng bó cho. Anh cởi áo ra đi.
- Không cần đâu mà. Anh nghĩ không sao hết.
- Nghe lời em đi, không đùa được đâu. Anh phải lo lắng cho bản thân anh chứ.
Mark
nhẹ nhàng cởi áo cho tôi. Tôi ngồi xoay ngang người so với chàng trai.
Mark, một cách dịu dàng và trân trọng, lạu sạch chỗ máu trên vai, lưng
và ngực tôi, rồi lấy băng gạc quấn lại. Tôi cảm thấy hết cả mọi đau đớn,
mặt dù Mark băng hết sức vụng về.
Hoàn tất công việc bông băng,
Mark vuốt nhẹ vào nếp băng phía trên ngực của tôi. Tôi nghe hơi thở của
anh chàng một cách dồn dập. Mark banh ngón út rộng ra và đẩy nó xuống
phía dưới, đặt lên trên núm vú của tôi. Mark cúi mặt xuống hôn nhẹ lên
chỗ vết thương của tôi, ngón tay út bắt đầu ấn vào núm vú; còn bàn tay
kia thì vòng qua lưng và đặt lên eo tôi. Một cảm giác ấm áp dâng trào
trong lòng tôi. Đã lâu lắm rồi chưa có ai chăm sóc tôi, thương yêu tôi
và nâng niu tôi đến vậy. Vượt qua mọi khoái cảm xác thịt tầm thường, tôi
biết giờ Mark đang khao khát có tôi bên cạnh chỉ để được ôm tôi vào
lòng, được biết chắc rằng tôi thuộc về cậu ấy.
Tôi nghiêng người
dựa vào vai Mark và nằm dài lên người cậu, hông tôi đặt ngay trên con cu
đang cứng như đá tảng của Mark. Mark vuốt mái tóc màu vàng nhạt loà xoà
của tôi sang hai bên, nhẹ nhàng đặt tôi nằm ngửa xuống giường rồi nằm
nghiêng ở bên cạnh tôi.
Tôi nhắm nghiền mắt. Mark đặt một tay lên
mặt tôi. Chàng lướt từng ngón tay mềm mại lên trên mắt tôi, trườn dọc
tay theo sống mũi cao và thẳng, vuốt ve đôi môi dày và đỏ của tôi. Rồi
chàng đặt một nụ hôn lên gò má tôi, từ từ kéo dài nụ hôn đó xuống khoé
môi tôi rồi đặt lên trên miệng tôi. Tôi hơi hé miệng mình ra và Mark
ngậm môi dưới của tôi vào miệng chàng. Chàng mút lấy nó một cách thèm
khát, hơi thở thơm tho của Mark phả vào miệng tôi đem theo những cảm
hứng đầy thi vị. Tôi cũng hưởng ứng theo Mark và cũng bú môi của chàng.
Sau đó, một cách ngập ngừng, tôi đút lưỡi mình vào miệng Mark và rồi,
cảm thấy hết sức sung sướng khi Mark mút lấy nó.
Khi Mark nhổm
người nằm chồm đè lên tôi, tôi ngước mắt nhìn ra cửa sổ. Trăng tròn vành
vạnh và toát lên một màu trắng bạc lấp lánh làm căn phòng sáng sủa hẳn
lên. Hai con cu cứng khủng khiếp của chúng tôi đang đè lên nhau, Mark ra
sức ịnh cu xuống người tôi liên tục và mọi thứ có thể vỡ tung ra bất cứ
lúc nào.
- Làm tình với anh đi. Hãy làm anh nếu như em khao khát điều đó, Mark!!!
- Anh không hối hận chứ?
-
Bằng cả trái tim mình, anh yêu em Mark à. Suốt 22 năm qua chưa ai cho
anh nhiều bằng những gì em cho anh trong mấy tiếng đồng hồ. Anh…
Mark đặt một tay lên miệng tôi. Chàng ngăn không cho tôi nói tiếp.
-
Đừng nói gì hết. Anh đã làm em thấy hết sức sung sướng. Anh đừng để em
khóc. Trong một đêm hạnh phúc như vậy, chúng ta cần vui lên mới phải.
Mark
ngồi dậy. Chàng cởi tháo móc dây nịt rồi cởi quần ngoài của tôi ra. Sau
đó, Mark cởi quần của chàng, và vẫn để lại quần lót. Ánh trăng tràn
ngập căn phòng và bao phủ Mark. Khắp người chàng như có một vầng hào
quang và tôi đến chết mê đi vì vẻ đẹp tuyệt vời của chàng lúc đó.
- Em đẹp lắm Mark.
- Như vậy mới xứng với anh Dumas à.
Mark
cúi người xuống hông tôi. Chàng ngậm lấy cu tôi từ bên ngoài lớp quần
lót màu trắng cùa tôi. Tôi thích đến nỗi rên lên và Mark lập tức tiến
công một cách dữ dội.
Con cu tôi mỗi lúc càng cứng hơn. Lớp quần
bó sát bẻ con con cu mình khiến tôi thấy đau đớn. Tôi hơi nhỏm lưng dậy,
lấy thế và tuột cái quần xuống. Con cu tôi bật ngược lên và nằm sát
bụng tôi. Đầu cu trắng hồng khe khẽ run run. Mark le lưỡi và liếm dọc
theo cu tôi, từ dưới hai bìu dái lên tận đầu cu, rồi làm ngược lại. Hai
bàn tay tôi nắm lấy ra giường và siết chặc nó, cảm giác sướng đến chết
lan khắp thân thể mình. Mark tuột quần chàng xuống, rồi chồm lên trên
tôi. Chàng hơi nghiêng người về phía tôi, và đặt con cu của chàng lên
trên cu tôi. Hông của Mark vẫn chưa chạm vào thân hình tôi và, trong tư
thế đó, Mark bắt đầu đẩy cu lên xuống. Hai con cu của chúng tôi cọ sát
vào nhau và mỗi lần hai đầu cu chạm vào nhau, cả hai chúng tôi đều rùn
mình vì sướng. Một chút sau, Mark tập trung kích thích đầu cu tôi bằng
đầu cu của chàng và từ dương vật mình, tình trạng tê rần rần bắt đầu
truyền nhanh xuống gang bàn chân tôi. Mark đổ ập thân hình chàng xuống
người tôi trong khi mông vẫn nhỏm cao để việc cọ sát được thuận lợi.
Chàng hôn tôi một lần nữa, và ngọt ngào thay, những giọt nước miếng của
chàng làm tôi thấy vô cùng sung sướng. Mặt dù miệng Mark dính chặc vào
miệng tôi, tiếng rên rỉ của tôi vẫn thoát ra được bên ngoài.
Khi Mark nghe tôi rên hự… hự… chàng hỏi tôi:
- Anh sắp đạt cực khoái rồi à?
- Anh nghĩ thế - tôi nói trong tiếng thở dốc.
- Anh muốn em mút hay cho anh đụ tới khi anh ra?
Tôi suy nghĩ một chút rồi nói:
- Miệng em tuyệt lắm. Mút anh đi.
Mark
nhoẻn miệng cười duyên dáng. Chàng cúi xuống thấp hơn và ngậm nguyên
con cu của tôi vào miệng chàng. Chàng ép con cu tôi bằng lưỡi và vòm
họng trên, lại không ngừng nuốt nước bọt để tăng áp suất khiến con cu
tôi gần như bị bóp nghẹt trong khoái cảm. Mark kéo đầu ra xa cho tới khi
môi chàng chạm được vào đầu cu tôi, mút liếm nó một hồi rồi lại thụt
đầu vào tận gốc cu. Khi vào sâu, Mark cố lè lưỡi để liếm dái tôi rồi lại
kéo ra ngoài. Một chút sau, Mark bỏ qua màn liếm láp mà thụt đầu ra vào
liên tục, nhanh và mạnh kinh khủng. Tôi sướng đến nỗi phải nấc lên, hai
tay chộp lấy đầu Mark mà kéo ra ấn vào. Cổ tôi buộc phải ngửa lên trời
để lấy hơi và mắt tôi thì nhắm nghiền tận hưởng.
Rồi toàn vùng
sinh dục của tôi muốn nổ tung ra. Tôi quoằn quại trong khái cảm và Mark
thì nút thật chặc, thật mạnh và sục cu tôi vào miệng chàng thật nhanh.
Sống lưng tôi như có vạn con kiến bò, và ngay khi tôi la “á” lên, tinh
dịch tôi phụt ra thành từng dòng vào miệng Mark. Nó nhiều đến nỗi, mặt
dù thấy Mark đã cố nuốt, tôi vẫn phát hiện những dòng tinh dịch trào ra
ngoài.
- Anh yêu em Mark. Anh chưa bao giờ đạt đến khoái cảm
tuyệt vời như vậy. Em làm anh sướng phát điên – Tôi rên rỉ trong khi
khoái cảm vẫn còn âm ỉ trong người.
- Quay người anh sấp xuống nao. Em sẽ cho anh khám phá một cảm giác mới.
Tôi
ngoan ngoãn làm theo và Mark banh chân tôi rộng ra. Chàng vuốt ve cặp
mông tôi, rồi tới lỗ đít tôi. Mark lấy nước bọt của chàng quết lên trên
hậu môn tôi. Nhờ có nước bọt, ngón giữa của Mark vào bên trong người tôi
dễ dàng. Những khám phá mới ùa vào óc tôi. Tôi cảm nhận được từng đường
vân tay, từng chuyển động nhỏ của Mark. Mark đút vào sâu hết lóng thứ
hai thì kéo ra, lấy thêm nước bọt rồi lại đẩy vào. Lần này ngón tay của
chàng vào sâu nhất. Mark xoay xoay ngón tay, tìm cách nong đều lỗ đít
tôi ra, rồi kéo ngón tay ra vào một cách hết sức chậm, để tôi làm quen
với áp lực mới này. Cảm giác thật kì lạ. Thành hậu môn tôi rất xót,
nhưng nó không đem lại đau đớn mà là khoái cảm. 3 phút sau, Mark kéo tay
ra một cách dứt khoát và tôi biết sắp sửa chàng sẽ làm gì.
- Đặt cái gối xuống dưới cu anh đi. Và chỉnh con cu anh ở vị trí thích hợp. Em mà nắc anh là không chừng anh sẽ đau đó.
Tôi
cười hì hì rồi làm theo y lời Mark. Ở vị trí này, mông tôi lộ hẳn ra và
tôi nghĩ Mark sẽ dễ dàng đụ tôi. Tuy nhiên cu Mark quá to và dài. Chàng
đút lần đầu tiên không thành công. Mark phải thoa nước bọt lên đầu cu
chàng rồi đút vào tiếp. Mới vào được hết đầu dương vật, tôi đã thấy
quoằn quại và co cơ hậu môn một cách tự nhiên. Mark cười to, vỗ tay vào
mông tôi và bảo tôi thả lỏng người. Mark đút vào được phân nửa thì ngưng
một chút rồi lại đẩy vào tiếp. Khi lớp lông cu mềm mại của Mark chạm
vào mông tôi, tôi như nghẹn ngào trong cổ họng. Mark nằm đè lên người
tôi và chàng bắt đầu rút cu ra. Tôi thực sự không quen với cảm giác này.
Một ý nghĩ dơ bẩn thoáng qua, tôi sợ tôi sẽ làm bậy ra ngoài. Nhưng
Mark, dường như hiểu nỗi băn khoăn của tôi, đan từng ngón tay của chàng
vào tay tôi và thì thầm:
- Anh không quen à? Tốt thôi, sẽ phù hợp ngay mà.
Mark
rút ra đến gần phân nửa thì đẩy vào tiếp. Khi sắp vào sâu nhất, chàng
đẩy mạnh người và cả hai thân hình của chúng tôi cùng di chuyển lên phía
trên, rồi sụt xuống. Y như một cặp nam nữ làm tình. Thấy tôi đã thoải
mái hơn, Mark kéo cu ra gần hết rồi đẩy vào với tốc độ nhanh chóng. Tôi
cũng đã quen và biết khi nào thì cần co cơ để tăng áp suất lên cu Mark.
Tôi nghe Mark bắt đầu rên rỉ trên lưng tôi. Mồ hôi của hai chúng tôi ra
nhớp nhúa làm thân hình của chúng tôi trơn láng. Bất ngờ, Mark rút con
cu ra hết khỏi người tôi, rồi đâm thật mạnh vào trong. Mỗi khi đâm vào,
người tôi run lên, lỗ đít tê rần rần và tôi phải ngửa cổ vì sướng. Mark
thì rên siết không ngừng và tôi đoán chàng sắp ra.
- Hãy cho anh uống tinh dịch của em. Anh khao khát chúng.
-
Vậy thì nhanh lên, ngửa ra nào – Mark nhổm người chàng ra khỏi tôi rồi
hối thúc – Em không giữa lâu được nữa. Nó bung ra hết bây giờ.
Nghe
Mark nói trong tiếng thở hổn hển, tự nhiên tôi thấy yêu chàng hết sức.
Tôi ngửa người, há miệng thật to ra và phía bên trên, Mark sục cu chàng
một cách điên cuồng. Rồi Mark ưỡng mông đẩy cu vào miệng tôi và tinh
dịch phụt đầy miệng tôi. Lần đầu tiên tôi nếm tinh dịch. Quả thật tôi
không quen cho lắm vì vị tanh và hăng nồng của nó. Nhưng đó là tinh dịch
của Mark, là sinh khí, là sức lực của chàng nên tôi không ngần ngại
nuốt hết tất cả.
- Tuyệt lắm, tôi nói trong cảm xúc nghẹn ngào.
- Nhìn này Dumas, cu anh cướng ngắc. Hì hì. Anh nghĩ sao nếu chúng ta tiếp tục tăng hai?
Chưa
kịp nghe câu trả lời của tôi, Mark vội vàng ngồi lên trên con cu to
cứng của tôi. Ọt, cu tôi chạy tọt vào trong lỗ đít Mark. Chàng trai rú
lên vì đau đớn còn tôi thì sững người vì sự bó sát, bao bọc và thít chặc
đến nghẹn người của hậu môn Mark. Không kìm được mình, tôi bắt đầu nhấp
nhỏm người và con cu tôi chạy ra vào trong đít Mark, một cách khó khăn
nhưng rất đã. Mark dường như đã quen nhịp nhấp của tôi. Chàng ngoáy mông
phụ hoạ đồng thời thò hai tay bóp bóp hai bầu ngực săn chắc của tôi.
Dương vật tôi ra vào càng lúc càng dễ dàng và hăng say hơn, rồi sau một
hồi quần thảo nhau, tôi phụt ra đầy trong người Mark. Cả hai chúng tôi
reo lên thích thú.
Mark rút mông ra khỏi cu tôi. Con cu mệt mỏi
của tôi xìu xuống nhưng của Mark thì vẫn cứng. Chàng nhìn tôi thèm
thuồng khiến tôi bật cười.
- Em dai sức thế không biết!!!
- Em cũng không hiểu nữa. Có lẽ vì được anh nuông chìu.
- Nếu muốn nữa, anh sẽ phục vụ em – Tôi nháy mắt với Mark.
- Okay, đấy là anh nói đó nha. Đứng dậy nào!
Mark
kéo tôi dậy rồi đẩy tôi đứng sát tường, dựa lưng vào vách. Chân trái
tôi dang rộng ra và khuỳnh xuống, chân phải thì Mark nắm kéo lên và quặp
ra đằng sau lưng chàng. Tôi hơi ưỡng người về phía trước, và từ dưới
nhìn lên, lỗ đít tôi hé lộ. Mark cong lưng ra đằng sau và một cách tự
nhiên, con cu chàng chĩa thẳng lên trời. Mark từ từ tiến vào phía dưới
tôi rồi bất ngờ nảy người lên.
Con cu chàng chui thẳng vào người
tôi ngọt sớt. Lỗ đít tôi vẫn còn rộng do đó chẳng thấy đau đớn gì mà còn
tràn đầy hứng khởi. Tôi giơ tay thẳng lên đầu nắm lấy hai thanh gỗ xà
nhà, rồi quặp chân còn lại lên người Mark. Ở tư thế đó, lỗ đít tôi chĩa
thẳng về phía trước và Mark có thể dễ dàng đi vào người tôi. Chàng nắc
liên tục, mồ hôi chảy ròng ròng khắp người. Khuôn mặt đẹp đẽ thấm đẫm
ánh trăng của Mark đầy nét đê mê. Khi gần đến lúc cực khoái, chàng nhắm
chặc mắt, miệng há hốc ra vừa thở vừa rên và nắc một cách điên cuồng vào
đít tôi. Đến phút cuối, Mark lao thẳng cu vào người tôi, ép tôi sát vô
tường và phun đầy tinh dịch. Cả tôi cũng xuất tinh thêm lần nữa – dù rất
ít. Tôi và Mark đổ ập xuống sàn, mệt lử người. Mark dựa người vào tôi -
vẫn còn ngồi trên sàn và chúng tôi ở tư thế đó ngủ luôn cho đến sáng.
Tôi
tỉnh ra thì thấy mình nằm trên giường. Cạnh đó là một bó hoa hồng nhung
đẹp tuyệt. Ánh nắng bên ngoài đang dần lên cao còn chim thì ríu rít.
Lòng tôi xốn xang một nỗi vui mừng khó tỏ. Lần đầu tiên sau một năm
trời, tôi ngủ yên giấc và cảm thấy không còn chút gì đau khổ trong trái
tim. Mark đã xoá bỏ hình ảnh của Mariah ra khỏi tim tôi và thay vào đó
là chân dung trẻ trung, sống động của chàng. Thật lạ kì, tôi lại khám
phá ra tình yêu một lần nữa nhờ một chàng trai trẻ.
- Anh tỉnh rồi à? Ngủ ngon chứ? Thấy thế nào anh yêu? Mars mở cửa bước vào phòng.
- Tuyệt! Anh chưa bao giờ được như vậy.
- Dumas, nghe em nè – Mark đến bên giường và ngồi xuống cạnh tôi – Hãy ở bên em mãi mãi, đừng bao giờ xa lìa em anh nhé.
- Ồ, may be… nhưng ngay bây giờ thì không được đâu Mark.
- Sao vậy? Mark nhìn tôi kinh ngạc.
- Anh còn phải đi giao hàng ngay bây giờ. Chỗ giao hàng gần đây thôi và khoảng 5 tiếng sau anh sẽ xong việc.
-
Anh về ngay chứ? Em sẽ đưa anh về nhà em. Em không đi với khách nữa.
Chúng ta sẽ sống bên nhau trọn đời, không ai xen vào được nữa Dumas nhỉ.
-
Xin lỗi, chắc chúng ta không gặp nhau ngay được đâu! Tôi làm ra vẻ bối
rối, ngồi dậy và bước gần về phía cửa sổ. – Anh bận lắm Mark à.
-
Dumas… không… xin đừng nói với em những lời đó… anh lại giống những gã
khác, từng bước vào cuộc đời em vì thân xác em rồi sau đó bỏ đi không
vướng bận như vậy.
- Bình tĩnh nào – tôi nói vội vì thấy Mark sắp
khóc. Không ngờ chỉ một đêm mà tình cảm cậu ấy dành cho tôi lại nhiều
và nồng nàn đến thế.
- Thôi được rồi. Em hiểu. Anh không phải là
Gay. Tối qua… chỉ là qua đường thôi chứ gì. Okay. Được rồi. Em dại quá.
Em đã tính bỏ hết tất cả để dành riêng em cho anh. Em thật ngốc – Mark
hít một hơi sâu rồi đi về cửa chính. Chàng mở cửa ra và chuẩn bị bước
đi. Tôi chạy tới và ôm chầm lấy Mark từ sau lưng.
- Em đúng là
ngốc thật. Anh bận lắm. Anh phải chở hàng giao cho khách. Anh phải đi
lãnh tiền công. Anh phải đi rút tiền ở ngân hàng. Anh phải về nhà anh
dọn dẹp đồ đạc. Anh phải lái xe để đến chỗ em. Anh phải dọn đồ của anh
vào nhà em. Anh phải sắp sếp đồ của anh vào tủ của em. Anh phải làm tình
với em. Bấy nhiêu đó chuyện làm anh bận rộn lắm.
- Dumas… có nghĩa là…
- Cuộc sống của anh đã thay đổi từ khi em bước vào quán ăn và anh chẳng bao giờ để mất em cả.
Tôi
trao cho Mark một nụ hôn nồng thắm, mặt kệ trên người tôi chưa có thứ
quần áo gì, mặc kệ chúng tôi đang đứng ở cửa ra vào, mặc kệ những cặp
đàn ông ở các phòng khác ra đứng ngắm chúng tôi. Tôi sẽ phải xa Mark vài
ngày. Nhưng tôi biết chắc rằng, sau đó, chúng tôi chẳng hề xa nhau bao
giờ nữa.
Hết